Tâm sự cô gái di cư
Vũ Thị K.C.
Nắng chiều nhòa nhạt buông lơi
Dưới làn cây nhỏ em ngồi đan mơ.
Tóc sầu muộn rối mong chờ
Phân vân ôm nỗi mịt mờ tương lai.
Len buồn cuồn cuộn nối dài
Tâm tư theo bóng chàng trai đi rồi.
Đan suy tư, đan cuộc đời
Đan mong chàng vẫn giữ lời thủy chung.
Mơ ngày hội ngộ tương phùng,
Ước ngày áo cưới thiệp hồng ghép tên.
Riêng tư mang nặng ưu phiền,
Cỏ cây như cũng gợi lên khung sầu.
Gió rừng mang nhớ về nhau
Núi rừng trùng điệp một mầu khói sương.
Cô đơn cùng với vấn vương,
Hoang mang trong nỗi chán chường ủ ê.
Ngày qua mong mỏi thư về
Bâng khuâng kỷ niệm não nề tiết đông.
Ân tình xa cách núi sông
Chân trời góc bể tình không cách lòng.
Chàng ơi ! Nhớ thiếp hay không ?
Phương em mang nỗi hư không vỗ vàng.
Ước mong một chuyến đò ngang
Em qua bên ấy gặp chàng tốt duyên.
Để thôi nỗi nhớ nỗi phiền
Thôi đêm thao thức gọi tên trong lòng.