Bác Hồ quê ở Nghệ An
Sinh tại Nam Đàn nhà có bốn con
Lớn lên bác đi Sài Gòn
Bác xuống tàu Pháp để còn bôn ba
Năm châu bốn biển là nhà
Bác sang châu Mỹ la cà châu Phi
Thấy gì cũng chép cũng ghi
Không biết thì hỏi tự ti làm gì
Thế rồi bác bị tình nghi
Tàu Tưởng nó bắt biết đi đường nào
Nhưng nhờ cách mạng phong trào
Đến năm 41 bác vào Việt Nam
Thoạt tiên bác ở trong hang
Lấy hòn đá tảng làm bàn bác ghi
Những lúc không biết làm gì
Bác tạc tượng Mác để ghi vào lòng
Lúc ra bờ suối thong dong
Bác đặt tên suối là dòng Lê Nin
Đánh Pháp phải tiết kiệm mìn
Trường kỳ kháng chiến phải nhìn từ xa.
Chuyện dân gian truyền khẩu :
Trong giới lãnh đạo nhà nước Việt Nam có nhiều vị ngày xưa "mải chơi" nên học không giỏi cho lắm,
nhưng cũng đủ kiến thức để đọc một bài diễn văn do các cố vấn chuyên môn soạn trước. Phải nói là,
các vị đó chỉ biết đọc những giòng chữ đã được đánh máy đàng hoàng trên các trang giấy của cơ quan.
Trong một buổi lễ trân trọng có vị nọ rút túi lấy ra bài diễn và bắt đầu đọc :
"
Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà,
Độc lập trừ Tự do trừ Hạnh Phúc..."
Đấy, một xã hội mà bỏ đi tự do, hạnh phúc thì còn gì nữa, bà con ơi ?
Các công văn đều được viết hoặc đánh máy trên giấy của các cơ quan chính quyền theo mẫu :
ở trên bao giờ cũng có khẩu hiệu :
Độc lập - Tự do - Hạnh Phúc
Traduction :
Parmi des dirigeants vietnamiens, il y en a qui ne sont pas très cultivés car dans leur jeunesse, ils ont
passé leur temps à s'amuser au lieu d'apprendre. Mais ces personnalités en savent assez pour
lire un discours écrit par leurs conseillers sur du papier officiel.
Lors d'une cérémonie importante, un de ces dirigeants sort son discours de sa poche et
commence à lire :
"
République socialiste du Vietnam
Indépendance Moins Liberté Moins Bonheur...."
L'entête des papiers officiels au Vietnam porte la devise :
Indépendance - Liberté - Bonheur
Một lập luận khó xử cho tòa án :
Việt Nam là một nước đa dân tộc, và ai cũng biết là mỗi dân tộc đều có những đặc điểm, những truyền
thống riêng, khác hẳn truyền thống của các dân tộc láng giềng.
Câu chuyện xảy ra trong xã hội người Hmông : một chàng trai nọ đã cưỡng ép một thiếu nữ và sau đó
thiếu nữ nọ đã sinh ra một đứa bé, và câu chuyện đã được đưa ra tòa để xử. Quan tòa lại là người Việt.
Sau khi đôi bên đã khai báo những chuyện đã xảy ra, tòa trịnh trọng lên án chàng trai đã phạm tội và phải
chịu tội dưới một hình thức nào đó.
Chàng trai không chịu nhận tội và đối đáp rằng :
- Thưa tòa, nếu tôi giết người thì tôi chịu tội tòa kết án đằng này tôi lại tạo ra một con người, thế có phải
quá bất công không ? Tôi không nhận tội do tòa kết án vì vô lý.
Tòa : ... ? !
Traduction :
L'incompréhension
Le Vietnam est un pays pluri-ethnique, et tout le monde sait que chaque peuple a ses caractéristiques,
ses traditions propres, différentes de celles d'autres peuples voisins.
L'histoire s'est passée chez les Hmong : un jeune homme a abusé d'une jeune fille qui a fini par tomber
enceinte puis elle a donné naissance à un enfant. L'histoire a été portée au tribunal dont le président
est un Vietnamien. Après avoir lu les faits aux deux parties, le président a condamné jeune homme
à une peine. Ayant entendu la sentence l'accusé s'est levé et plaidé sa cause :
- Monsieur le président, la sentence est injuste. Je n'ai pas commis de crime, je n'ai tué personne,
au contraire j'ai créé une personne, j'ai donné vie à une personne et je me retrouve condamné. C'est incompréhensible.
En entendant ces paroles le président est resté coi et l'audience s'est terminée là.
(*) Si nous ne traduisons pas certaines blagues ou jeux de mots c'est parce que les jeux de mots
dans une langue donnée sont toujours difficiles à traduire dans une autre langue car il faudrait
expliquer au préalable tout un contexte culturel et historique et les formes de jeux de mots en question.
Sommaire de la rubrique
Haut de page