Un échantillon de la chanson vietnamienne moderne.
Ngậm Ngùi (Nghe)
Nắng chia nửa bãi chiều rồi
Vườn hoang trinh nữ khép đôi lá rầu
Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây.
Lòng anh mở với quạt này,
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em mộng bình thường,
Ngủ đi em mộng bình thường.
Ru em sẵn tiếng, thùy dương đôi bờ.
Ngủ đi em, ngủ đi em.
Ngủ đi mộng vẫn bình thường
À ơi có tiếng thùy dương mấy bờ
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ
Hồn em đã chín mấy mùa buồn đau
Tay anh em hãy tựa đầu
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi.
S'apitoyer (Écouter)
Le soleil a partagé en deux la cour, déjà l'après-midi
Les mimosas du jardin sauvage referment leurs feuilles tristes
L'araignée tisse hâtivement avec ses fils mélancoliques
Dors, mon amour. Je t'évente comme un serviteur
Mon coeur s'ouvre avec cet éventail
Cent oiseaux de rêve viennent au chevet du lit
Dors, mon amour, dans un rêve tranquille
Dors, mon amour, dans un rêve tranquille
Je te berce des mots de l'océan des deux rives
Dors, mon amour, dors, mon amour.
Dors, mon amour, dans un rêve tranquille
Il y a des mots de l'océan de quelles rives
L'ombre éberluée de l'arbre allongé
Ton coeur connut plusieurs saisons de tristesse et de souffrance
Repose ta tête sur mon bras
Pour que je puisse entendre la tristesse qui tombe comme un fruit.
Em đến thăm anh một chiều mưa (Nghe)
Em đến thăm anh một chiều đông
Em đến thăm anh một chiều mưa
Mưa dầm dề, đường trơn ướt tiêu điều
Em đến thăm anh người em gái
Tà áo hương nồng
Mắt huyền trìu mến sưởi ấm lòng anh
Em đến thăm anh chiều đông giá
Em đến thăm anh trời mưa gió
Đường xa lạnh lùng
Mặt nhìn mặt, cầm tay bâng khuâng không nói một câu
Lời nghẹn ngào, hồn anh như say như ngây, vì đâu?
Gió đưa cánh chim trời
Đó đây cách xa vời
Chiều vui mưa ướt cánh
Khá thương kiếp bềnh bồng
Dẫu khắng khít đôi lòng
Chiều nào em xa anh!
Có hay lúc em về
Gót chân bước reo âm thầm
Trên đường một mình ngoài mưa,
Mưa như mưa trong lòng anh
Lòng bồi hồi nhìn theo chân em, chìm trong ngàn xanh
Ta ước mơ một chiều thêu nắng
Em đến chơi quên niềm cay đắng và quên đường về.
Tu viens me rendre visite une après-midi de pluie (Écouter)
Tu viens me rendre visite un après-midi d'hiver
Tu viens me rendre visite une après-midi de pluie
Sous une pluie ininterrompue, sur une route glissante et désolée
Toi qui viens me voir, une jeune fille
à la robe parfumée,
aux yeux de jais doux qui réchauffent le coeur
Tu viens me rendre visite une après-midi d'hiver glacée
Tu viens me rendre visite sous la pluie et le vent
Sur une longue route indifférente
Face à face mélancoliques, les mains se tiennent sans un mot
Des paroles sanglotées, mon âme en ivresse s'étourdit
Le vent emporte les ailes d'oiseaux célestes
D'ici là-bas, comme c'est loin
Une après-midi joyeuse aux ailes mouillées
Quel destin instable plaisant
Même si les coeurs se resserrent
Une après-midi, tu seras loin de moi
Sait-on quand tu vas rentrer
Tes pas avancent et résonnent dans le silence
Seule sur la route sous la pluie
Il pleut comme il pleut dans mon coeur
Le coeur ému, je suis du regard tes pas qui disparaissent dans la verdure
Nous rêvons une après-midi brodée de soleil
Tu viens rendre visite et oublies l'amertume,
Tu oublies la route du retour.
Chiều mưa biên giới (Nghe)
Chiều mưa biên giới anh đi về đâu ?
Sao còn đứng ngóng nơi giang đầu
Kìa rừng chiều âm u rét mướt
Chờ người về vui trong giá buốt
người về bơ vơ
Tình anh theo đám mây trôi chiều hoang
Trăng còn khuyết mấy hoa không tàn
Cờ về chiều tung bay phất phới
Gợi lòng này thương thương nhớ nhớ
Bầu trời xanh lơ
Đêm đêm chiếc bóng bên trời
Vầng trăng xẻ đôi
Vẫn in hình bóng một người
Xa xôi cánh chim tung trời
Một vùng mây nước
Cho lòng ai thương nhớ ai
Về đâu anh hỡi mưa rơi chiều nay
Lưng trời nhớ sắc mây pha hồng
Đường rừng chiều cô đơn chiếc bóng
Người tìm về trong hơi áo ấm
Gợi niềm xa xăm
Người đi khu chiến thương người hậu phương
Thương màu áo gởi ra sa trường
Lòng trần còn tơ vương khanh tướng
Thì đường trần mưa bay gió cuốn, còn nhiều anh ơi
Un après-midi de pluie à la frontière (Écouter)
Où allez-vous par un après-midi de pluie à la frontière ?
Pourquoi attendre encore en amont du fleuve ?
Là bas, la forêt sombre et froide de l'après-midi,
Attendre le retour de la personne pour s'amuser dans le froid glacial
Il revient dans la solitude
Mon amour suit les nuages qui glissent dans l'après-midi sauvage
La lune est loin d'être pleine, quelle fleur qui ne se fane pas
Le drapeau qui flotte dans l'après-midi
Évoque les nostalgies du cœur
Le ciel est bien bleu
Nuit après nuit, son ombre sous la voûte céleste
La lune partagée en deux
Pourtant la silhouette d'une personne est bien gravée
De loin, les ailes d'oiseaux déployées dans le ciel
Un coin de nuage et d'eau
Éveille le cœur d'une personne pour une autre
Où rentres-tu par cet après-midi de pluie ?
Le ciel se souvient du rose des nuages
Une ombre solitaire sur la route forestière de l'après-midi
Il cherche à retrouver la chaleur de la chemise :
Des idées lointaines.
Celui qui part à la zone de combat pense à la personne qui reste à l'arrière
Il aime la couleur de la chemise envoyée au front
Tant que le cœur est encore épris de hauts dignitaires
La route est encore pluvieuse et venteuse, tu sais.