Quỳnh hương
Ta mang cho em một đoá quỳnh
Quỳnh thơm hay môi em thơm
Em mang cho ta một chút tình
Miệng cười khúc khích trên lưng
Đêm này đêm buồn bã với những môi hôn
Trong vườn trăng vừa khép những đoá mong manh
Ta mang cho em một chút tình
Vì ta như sông lênh đênh
Môi em cho ta một cánh hồng
Lụa là phút ấy chưa quên
Thôi chào em, về giữa phố xá thênh thang
Không gì vui thì hãy gắng nhớ đôi lần
Parfum de la reine de la nuit
Je lui apporte une reine de la nuit,
Est-ce la fleur ou ses lèvres qui sentent bon
Elle m'apporte un peu d'amour
La bouche rieuse sur le dos
La nuit, quelle nuit ennuyeuse avec les baisers
À l'intérieur d'un jardin au clair de lune qui vient de refermer les fleurs fragiles
Je lui apporte un peu d'amour
Car je suis comme un fleuve à la dérive
Ses lèvres me donnent une pétale de rose
La soie repassée de ces moments, on n'a pas encore oublié
Ainsi je te dis au revoir pour revenir dans les grandes rues
Si rien n'est joyeux, essaie alors de se rappeler une ou deux fois
Rồi như đá ngây ngô
Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em
Ngày nào vừa đến đã xa muôn trùng
Ngày nào vừa đi lạnh lùng bước chân
Đôi khi thấy trong gió bay lời em nói
Đôi khi thấy trên lá cây ngày em đã xa tôi
Đôi khi nắng trên phố xưa làm tôi nhớ
Đôi khi có mưa giữa khuya hồn tôi bỗng vu vơ
Đôi khi thấy trên lá khô một dòng suối
Đôi khi nhớ trong mắt em một bóng tối nhỏ nhoi
Từng ngày tình đến thiết tha ân cần
Từng ngày tình đi một vùng vắng im
Đôi khi thấy trong cánh chim từng đêm tối
Đôi khi nhớ trong tóc em mùi cây trái thơm tho
Đôi khi bước qua phố xưa lòng tôi nhớ
Đôi khi thấy trăm vết thương rồi như đá ngây ngô
Puis comme les pierres simplettes
Parfois le soleil passant devant la maison me donne la nostalgie
Parfois j'entends soudain tes pas qui vont quelque part
Un certain jour qui à peine arrivé, s'est déjà éloigné
Un certain jour à peine parti les pieds solitaires prennent froid
Parfois je vois tes paroles dans le vent qui s'élève
Parfois je vois dans les feuillages le jour où tu m'étais déjà loin
Parfois le soleil qui se lève sur les rues du passé me donne la nostalgie
Parfois la pluie arrive en pleine nuit, mon âme divague
Parfois je vois un ruisseau sur les feuilles séchées
Parfois je me souviens d'une toute petite ombre dans tes yeux
Jour après jour l'amour arrive, attachant et prévenant
Jour après jour l'amour s'en va, un espace silencieux
Parfois je vois dans les ailes d'oiseaux les nuits noires
Parfois je me souviens du parfum des fruits dans tes cheveux
Parfois marcher dans les rues du passé me donne la nostalgie
Parfois je vois des centaines de blessures devenir des pierres simplettes
Ru đời đi nhé
Có khi mưa ngoài trời
Là giọt nước mắt em
Đã nương theo vào đời
Làm từng nỗi ưu phiền
Ngoài phố mùa đông
Đôi môi em là đốm lửa hồng
Ru đời đi nhé
Cho ta nương nhờ lúc thở than
Chân đi nằng nặng hoang mang
Ta nghe tịch lặng rơi nhanh
Dưới khe im lìm
Ru đời đi nhé
Ôi môi ngon này giữa trần gian
Ru từng chiếc bóng lênh đênh
Vào giấc ngủ ngon
Cho tôi tay gối mong manh
Cho tôi ôm lấy vai thon
Berçons la vie
Parfois les pluies du dehors
Ce sont tes larmes
Qui s'arrangent pour s'introduire dans la vie
Et donnent naissance aux chagrins
Dans les rues c'est l'hiver
Tes lèvres sont une tache de feu rouge
Berçons la vie
Pour que nous puissions nous appuyer lors des tourments
Les pas lourds déboussolés
Nous entendons le silence de mort tomber rapidement
Dans le mutisme des ravins
Berçons la vie
Ô ces lèvres appétissantes parmi les choses de la vie
Bercer chaque ombre qui divague
Vers le sommeil profond
Donne-moi le bras fragile pour m'appuyer la tête
Que je puisse prendre les épaules sveltes dans mes bras
Ru em từng ngón xuân nồng
Ru mãi ngàn năm
Giòng tóc em buồn
Bàn tay em năm ngón
Ru trên ngàn năm
Trên mùa lá xanh
Ngón tay em gầy
Nên mãi ru thêm ngàn năm
Thôi ngủ đi em
Mưa ru em ngủ
Tay em kết nụ
Nuôi trọn một đời
Nuôi một đời người
Mùa xuân vừa đến
Xin mãi ăn năn mà thôi
Ru mãi ngàn năm
Từng ngón xuân nồng
Bàn tay em năm ngón
Anh ru ngàn năm
Giận hờn sẽ quên
Dáng em trôi dài
Trôi mãi trôi trên ngàn năm
Ru mãi ngàn năm
Từng phiến môi mềm
Bàn tay em trau chuốt
Thêm cho ngàn năm
Cho vừa nhớ nhung
Có em dỗi hờn
Nên mãi ru thêm ngàn năm
Thôi ngủ đi em
Mưa ru em ngủ
Tay em kết nụ
Nuôi trọn một đời
Nuôi một đời người
Mùa xuân vừa đến
Xin mãi ăn năn mà thôi
Ru mãi ngàn năm
Vừa má em hồng
Bàn tay đưa anh đến
Quê hương vàng son
Vào trời lãng quên
Tóc em như trời xưa
Đã qua đi ngàn năm
Còn lời ru mãi
Vang vọng một trời
Mùa xanh lá vội
Ru em miệt mài
Còn lời ru mãi
Còn lời ru này
Ngàn năm ru hoài
Ngàn đời ru ai
Te bercer les doigts de printemps en flamme
Continuer à bercer mille ans
La rivière de tes cheveux tristes
Ta main à cinq doigts
Berce au-delà de mille ans
Au-dessus de la saison des feuilles vertes
Tes doigts sont effilés
C'est pourquoi bercer encore mille ans
Dors mon amour
La pluie te berce
Ta main forme un bouton
Qui nourrit toute une vie
Qui nourrit une vie d'homme
Le printemps vient d'arriver
Que le repentir soit pour toujours, et rien d'autre
Continuer à bercer mille ans
Chaque doigt de printemps en flamme
Ta main à cinq doigts
Je berce les mille ans
Les bouderies seront oubliées
Ta silhouette coule le long du cours d'eau
Coule toujours au-delà des mille ans
Continuer à bercer mille ans
Chaque bouquet de lèvres tendres
Ta main bien soignée
Pour encore mille ans
Ce qu'il faut pour se souvenir
Qu'il y a toi qui boudes
Je berce ainsi encore mille ans
Arrête et dors mon amour
La pluie te berce
Ta main forme un bouton
Qui nourrit toute une vie
Qui nourrit une vie d'homme
Le printemps vient d'arriver
Que le repentir soit pour toujours, et rien d'autre
Continuer à bercer mille ans
Ce qu'il faut pour tes joues roses
La main qui m'amène
Au pays des trésors
Au ciel de l'oubli
Tes cheveux sont comme le ciel d'autrefois
Qui a traversé les mille ans
Les paroles de berceuse y sont encore
Et résonnent tout un ciel
La saison des feuilles vertes précoces
Te bercer assidûment
Les paroles de berceuse y sont encore
Ces paroles-ci y sont encore
Bercer mille ans continuellement
Qui bercer les mille ans
Ru ta ngậm ngùi
Môi nào hãy còn thơm
Cho ta phơi cuộc tình
Tóc nào hãy còn xanh
Cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên
Ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên
Khi tình đã vội quên
Tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên
Con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông
Tay rong rêu muộn màng
Thôi chờ những rạng đông
Xin chờ những rạng đông
Đời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong
Như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình
Giữa tường trắng lặng câm
Có đường phố nào vui
Cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay
Trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn không còn ai
Ta trôi trong cuộc đời
Không chờ không chờ ai
Em về hãy về đi
Ta phiêu du một đời
Hương trầm có còn đây
Ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi
Ta ru ta ngậm ngùi
Xin ngủ dưới vòm cây.
Je me berce dans l'apitpiement
Quelles lèvres encore parfumées
Pour que je puisse exposer cet amour
Quels cheveux encore jeunes
Pour me donner un peu d'innocence
Quel cœur en paix
Je claironne ma vie
Appelez s'il vous plaît, par le nom
Quand l'amour s'oublie à la hâte
Le cœur roule sur le sentier battu
Sur la goutte de sang détraquée
L'oiseau debout interdit
À son retour en plein hiver
Pour avoir bourlingué tardivement
Il n'y a qu'à attendre les aurores
À attendre les aurores
Pourquoi la vie est si calme et déserte
Comme les rizières déjà récoltées
Comme forêts et montagnes abandonnées
À son retour l'homme regarde son ombre
Sur le mur blanc muet
Y-a-t-il des rues animées
Que je puisse y passer une journée
Y-a-t-il un cheveu qui vole
Dans la petite mémoire
Plus personne plus personne
Emporté par le courant de la vie
Personne personne à attendre
Rentre, rentre ma chère
Je m'aventure toute une vie
Y-a-t-il encore de l'encens au bois d'aloès
Que je termine à brûler ce soir
Que je puisse dormir au berceau
Je me berce dans l'apitoiement
Que je puisse dormir sous l'arbre
Sommaire de la rubrique
|
suite
|