Xa dấu mặt trời
Hôm nay thức dậy không còn thấy mặt trời
Không còn thấy loài người
Vây phủ quanh đời
Nói tiếng yêu thương
Hôm nay thức dậy không còn thấy mặt trời
Không còn thấy một người,
Hơi thở ru đời
Như gió ru mây
Hôm nay thức dậy
Không còn thấy ai
Cuộc tình chìm xuống
Xa vắng tiếng cười
Hôm nay thức dậy
Không còn thấy người
Xa nhau hôm này
Chua xót hôm mai
Hôm nay thức dậy không nhìn thấy mặt trời
Hay mình đã lạc loài
Vó ngựa trên đời
Hay dấu chim bay
Hôm nay thức dậy không nhìn thấy mặt trời
Như vừa mới vào đời
Tay mẹ đâu rồi
Nôi trống ru ai
Hôm nay thức dậy
Ôi ngẩn ngơ tôi
Hôm nay thức dậy
Mê mỏi thân tôi
Loin du soleil
Aujourd'hui au réveil je ne vois plus le soleil
Je ne vois plus les hommes
Autour de la vie
Parler d'amour
Aujourd'hui au réveil je ne vois plus le soleil
Je ne vois pas une seule personne
La respiration berce la vie
Comme le vent qui berce les nuages
Aujourd'hui au réveil
Je ne vois plus personne
L'amour s'est englouti
Le rire s'est éloigné
Aujourd'hui au réveil
Je ne la vois plus
Aujourd'hui la séparation
Demain la souffrance
Aujourd'hui au réveil je ne vois plus le soleil
Ou je suis déjà perdu
Est-ce le galop dans la vie
Ou les traces d'oiseaux envolés
Aujourd'hui au réveil je ne vois plus le soleil
Comme si je venais d'entrer dans la vie
Où sont les bras de la mère
Le berceau vide berce‑t‑il quelqu'un
Aujourd'hui au réveil
Je suis éperdu
Aujourd'hui au réveil
Mon corps est abattu.
Xin cho tôi
Xin cho mây che đủ phận người
Xin cho tôi một sáng trời vui
Xin cho tôi đến tận nụ cười
Cho tôi quên một nấm mộ tươi
Xin cho tôi xin vạn lần rồi
Một góc này chỉ biết rong chơi
Xin cho tôi yên phận này thôi
Xin cho tôi yên ngủ một ngày
Xin cho đêm không có đạn bay
Xin cho chim góp nhạc về trời
Xin cho tôi là kiếp của mây
Xin cho tôi ra khỏi cuộc đời
Để bao giờ trời đất yên vui
Xin cho tôi xin lại cuộc đời
Cho tôi đi xây lại chuyện tình
Cho tôi đi nâng dậy hòa bình
Cho tôi đi qua tận gập ghềnh
Nhìn giòng máu trong tim anh
Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn
Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng
Cho quê hương giấc ngủ thật hiền
Rồi từ đó tôi yêu em.
Xin cho tôi nguyên vẹn hình hài
Cho tôi nghe lời hát cỏ cây
Xin cho tôi quên phận tù đày
Xin cho tôi là thoáng rượu cay
Xin cho tôi xin cả cuộc đời
Một hôm nào trẻ hát trong nôi
Xin cho tôi xin chỉ một ngày
Accordez-moi
Que les nuages recouvrent juste le destin d'un homme
Qu'il m'advienne un matin joyeux
Que j'arrive jusqu'au rire
Que je puisse oublier la jeune tombe
Cette demande mille fois répétée
Par ici on ne pense qu'à s'amuser
Pourvu que ma vie soit tranquille
Pouvoir dormir un jour tranquille
La nuit sans traces de balles
Que les oiseaux rassemblent leurs chants dans le ciel
Pouvoir endosser la vie des nuages
Sortir de cette vie
Quand le ciel et la terre seront calmes et joyeux
Je demanderai à reprendre la vie
Pouvoir reconstruire mon histoire d'amour
Pouvoir relever la paix
Aller jusqu'aux rochers
Pour regarder le sang qui coule dans votre coeur
Donnez-moi les mains chaleureuses de la mère
Entendre les pas d'enfants qui s'animent
Un sommeil tranquille pour le pays
Depuis lors je t'aime.
Que mon corps reste entier
Donnez-moi à écouter le chant des plantes et des herbes
Oublier le sort du prisonnier
Et devenir un parfum d'alcool fort
Toute ma vie j'ai demandé
Un beau jour un nourrisson chante dans son berceau
Cela accordez-le moi, rien qu'un jour
Xin mặt trời ngủ yên
Một ngày ngày đã qua
Ôi một ngày ngày chóng qua
Một chiều một ngày âm thầm đã
Đã trôi đi không còn gì
Ôi chinh chiến đã mang đi bạn bè
Ngựa hồng đã mỏi vó chết trên đồi quê hương
Còn có ai không còn người
Ôi nhân loại mặt trời và em thôi
Này đôi môi xin thương người
Ôi nhân loại mặt trời trong tôi
Một ngày ngày đã qua
Ôi từng ngày từng xót xa
Một chiều một ngày tay người đã
Thả mây bay cho đường dài
Sau chinh chiến ôi quê hương thần thoại
Thuở hồng hoang đã thấy
Đã xanh ngời liêu trai
Còn có ai trên cuộc đời
Ôi nhân loại còn người và tôi thôi
Rồi lang thang như mây trời
Ôi nhân loại còn người trong tôi
Mặt trời đã ngủ yên
Xin mặt trời hãy ngủ yên
Người hãy nhớ mang theo hành trang
Qua khoang trời vắng chân mây địa đàng
Người hãy nhớ mang theo hành trang
Qua khoang trời vắng chân mây địa đàng
Người hãy nhớ hãy nhớ hoài
Người hãy nhớ hãy nhớ đời
Người hãy nhớ hãy nhớ người
Hãy nhớ người hãy nhớ người
Hãy nhớ người.
Que le soleil dorme tranquille
Un jour un jour est passé
Oh un jour qui est passé si vite
Un après-midi un jour se sont discrètement
Écoulés, il n'y a plus rien
Oh la guerre a emporté les amis
Les pieds du cheval alezan sont fatigués il est mort sur la colline de la patrie
Qui reste t-il, plus personne
Oh l'humanité, le soleil et toi seule
Voici les deux lèvres demandant à aimer l'homme
Oh l'humanité le soleil en moi
Un jour un jour est passé
Oh chaque jour un chagrin
Un après-midi un jour la main de l'homme
A lâché les nuages en vol pour la longue route
Après la guerre oh la patrie légendaire
On a vu l'époque primitive
Rayonner comme les récits fantastiques
Y-a-t-il encore quelqu'un dans cette vie
Oh l'humanité il y a encore du monde et moi seul
Vagabonder comme les nuages
Oh l'humanité il y a encore l'humain en moi
Le soleil s'est bien endormi
Que le soleil dorme tranquillement
N'oubliez pas d'apporter des bagages
À travers le pan de ciel peu fréquenté au pied des nuages au paradis
N'oubliez pas d'apporter des bagages
À travers le pan de ciel peu fréquenté au pied des nuages au paradis
Souvenez-vous souvenez-vous toujours
Souvenez-vous souvenez-vous de la vie
Souvenez-vous souvenez-vous de l'homme
Souvenez-vous souvenez-vous de l'homme
Souvenez-vous de l'homme
Sommaire de la rubrique
|
Haut de page
|