I n é d i t s

I n é d i t s




Traductions de chansons de Trịnh Công Sơn (1939-2001)

Traductions de chansons de Trịnh Công Sơn (1939-2001)




Trịnh Công Sơn, poète-baladin-compositeur, nous a quittés un jour de 2001 mais ses œuvres demeurent gravées dans nos cœurs.


Les chansons traduites :




trait


Hạ trắng

Gọi nắng
Trên vai em gầy
Đường xa áo bay
Nắng qua mắt buồn
Lòng hoa bướm say
Lối em đi về
Trời không có mây
Đường đi suốt mùa
Nắng lên thắp đầy

Gọi nắng
Cho cơn mê chiều
Nhiều hoa trắng bay
Cho tay em dài
Gầy thêm nắng mai
Bước chân em về
Nào anh có hay
Gọi em cho nắng
Chết trên sông dài

Thôi xin ơn đời
Trong cơn mê này
Gọi mùa thu tới
Tôi đưa em về
Chân em bước nhẹ
Trời buồn gió cao
Đời xin có nhau
Dài cho mãi sau
Nắng không gọi sầu
Áo xưa dù nhàu
Cũng xin bạc đầu
Gọi mãi tên nhau

Gọi nắng
Cho tóc em cài
Loài hoa nắng rơi
Nắng đưa em về
Miền cao gió bay
Áo em bây giờ
Mờ xa nẻo mây
Gọi tên em mãi
Suốt cơn mê này.

L'été blanc

Appeler le soleil
Sur tes épaules étroites
La tunique flotte sur la route lointaine
Le soleil passe devant les yeux tristes
Le cœur des papillons et des fleurs en ivresse
Le chemin que tu prends au retour
Le ciel est sans nuages
La route continue pendant toute la saison
Le soleil se lève et illumine pleinement

Appeler le soleil
Pour que dans cet évanouissement de l'après-midi
Beaucoup de fleurs blanches s'envolent
Pour que les bras longs
Maigrissent le soleil du matin
Tes pas qui rentrent
Je n'en savais rien
Je t'appelle pour que le soleil
Meure sur le long fleuve

Arrêter de demander la gratitude à la vie
Dans cet évanouissement
Appeler que l'automne arrive
Je te ramène
Tes pieds avancent doucement
Le ciel triste le vent s'élève
Que nous soyons ensemble dans cette vie
Qui se prolonge bien plus tard
Le soleil ne fait pas venir la tristesse
Même si l'ancienne tunique est chiffonnée
Que nous puissions nous appeler par le nom
Jusqu'aux vieux jours

Appeler le soleil
Pour que tes cheveux soient maintenus
Par des fleurs de soleil tombant
Le soleil te raccompagne
À la haute région le vent souffle
Ta tunique actuelle
Se fond sur la route des nuages
Appeler sans arrêt ton nom
Dans cet évanouissement

Haut de page

trait


Chanter sur les dépouilles d'hommes

L'après-midi aller sur la haute colline, chanter sur les dépouilles d'hommes
J'ai vu, j'ai vu
Sur une route les uns portent les autres pour s'enfuir

L'après-midi aller sur la haute colline, chanter sur les dépouilles d'hommes
J'ai vu, j'ai vu
À côté du jardin, une mère prend dans ses bras les dépouilles de son fils

La mère applaudit pour acclamer le corps de son fils
La mère applaudit pour acclamer la paix
On applaudit pour mieux rythmer
On applaudit pour mieux répartir les misères

L'après-midi traverser le champ de mûriers, chanter sur les dépouilles d'hommes
J'ai vu, j'ai vu
Sur une route, le vieux père prend dans ses bras son enfant glacé

L'après-midi traverser le champ de mûriers, chanter sur les dépouilles d'hommes
J'ai vu, j'ai vu
Les fosses qui ont enseveli les corps des frères

La mère applaudit pour acclamer la guerre
La sœur applaudit pour acclamer la paix
On applaudit pour plus de haine
On applaudit et s'éloigne progressivement du repentir

Hát trên những xác người

Chiều đi lên đồi cao, hát trên những xác người
Tôi đã thấy, tôi đã thấy
Trên con đường, người ta bồng bế nhau chạy trốn

Chiều đi lên đồi cao, hát trên những xác người
Tôi đã thấy, tôi đã thấy
Bên khu vườn, một người mẹ ôm xác đứa con

Mẹ vỗ tay reo mừng xác con
Mẹ vỗ tay hoan hô hoà bình
Người vỗ tay cho thêm nhịp nhàng
Người vỗ tay cho đều gian nan

Chiều đi qua Bãi Dâu, hát trên những xác người
Tôi đã thấy, tôi đã thấy
Trên con đường, người cha già ôm con lạnh giá

Chiều đi qua Bãi Dâu, hát trên những xác người
Tôi đã thấy, tôi đã thấy
Những hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em

Mẹ vỗ tay reo mừng chiến tranh
Chị vỗ tay hoan hô hoà bình
Người vỗ tay cho thêm thù hận
Người vỗ tay xa dần ăn năn
Haut de page

trait


Hãy đi cùng nhau

Em hãy đi cùng tôi
Đến trước từng căn nhà
Hỏi thăm từng anh lính
Mới về từ rừng xa
Em hãy đi cùng tôi
Đến trước từng căn nhà
Hỏi thăm từng người mẹ
Hỏi thăm từng người cha

Em nhớ đi cùng tôi
Áo mới và mang quà
Đùa vui cùng đàn bé
Tay cầm lồng đèn hoa
Em hãy đi cùng tôi
Dưới bóng triệu lá cờ
Hỏi thăm từng người chị
Phố dài triệu người qua

Hỏi thăm nhau từ thành phố đến nơi thôn làng
Bàn tay nâng hoà bình cất tiếng ca bình minh
Lòng hân hoan nghe mình dường như mới lớn
Đường mới đón chân ta đi khắp mọi miền.

Ta hãy đi cùng nhau
Đến những làng quê nghèo
Hỏi thăm mùa lúa mới
Nghe giọng hò thật cao
Ta hãy vô rừng sâu
Với bác tiều phu già
Mừng vui từng giọt lệ
Ngày vui nhọc nhằn qua

Anh hãy đi cùng tôi
Đến mãi tận chân trời
Lặng nghe từ đất mới
Nói thầm về ngày mai
Anh hãy đi cùng tôi
Với chiếc nạng trên người
Đường trăm lời mừng gọi
Sẽ tìm được niềm vui.

Allons ensemble

Viens avec moi
Devant chaque maison,
Demander des nouvelles à chaque soldat
Qui revient de la forêt lointaine
Viens avec moi
Devant chaque maison
Demander des nouvelles à chaque mère
À chaque père.

N'oublie pas de venir avec moi,
Vêtue d'habits neufs et chargée de cadeaux,
Pour t'amuser avec les enfants
Tenant une lanterne de fleur.
Viens avec moi
sous l'ombre des millions de drapeaux,
Demander des nouvelles à chaque soeur,
Des millions de gens passent sur la longue avenue.

Demandons des nouvelles de la ville à la campagne,
Les mains soutiennent la paix, entonnons le chant de l'aurore.
Le coeur guilleret comme nous venons de grandir,
La route invite nos pas sur toutes les régions.

Allons ensemble
Dans les villages pauvres,
Demander des nouvelles de la nouvelle récolte
En écoutant les chants populaires
Pénétrons ensemble dans la forêt profonde
Avec le vieux bûcheron,
Pour partager sa joie en larmes
De voir passer les dures journées.

Venez avec moi
Jusqu'à l'horizon
Pour écouter la nouvelle terre
Murmurer sur l'avenir.
Venez avec moi
Les béquilles collées au corps
Des voix par centaines nous appellent sur la route
Pour dire qu'elles trouveront la gaîté

Haut de page
trait


Hãy sống dùm tôi

Hãy sống dùm tôi
Hãy nói dùm tôi
Hy thở dùm tôi
Thịt da này dành cho thù hận
Cho bạo cường cho tham vọng của một lũ điên

Hãy sống dùm tôi
Hãy nói dùm tôi
Hãy thở dùm tôi
Quả tim này dành cho lửa hồng
Cho hòa bình cho con người còn chờ đấu tranh

Ai có nghe
Ai có nghe
Tiếng nói người Việt Nam
Chỉ mong hòa bình sau đêm tăm tối
Chờ mong một ngày tay ấm trong tay

Hãy sống dùm tôi
Hãy nói dùm tôi
Hãy thở dùm tôi
Đã lâu rồi làm sao chờ đợi
Sao còn ngồi sao im lìm ngủ hoài các anh

Hãy sống dùm tôi
Hãy nói dùm tôi
Hãy thở dùm tôi
Còn thấy ǵì ngoài bom lửa đạn
Anh chị này sao vui mừng làm người cúi xin

Aidez-moi à vivre

Aidez‑moi à vivre
Aidez‑moi à parler
Aidez‑moi à respirer
Cette chair et cette peau sont réservées à la haine
À la violence, à la cupidité des fous

Aidez‑moi à vivre
Aidez‑moi à parler
Aidez‑moi à respirer
Ce coeur est réservé au feu ardent
À la paix, à l'homme qui attend encore la lutte

Quelqu'un entend‑il
Quelqu'un entend‑il
La voix des Vietnamiens
Qui n'attendent que la paix après des nuits noires
Qui n'attendent qu'un jour la main réchauffée par la main

Aidez‑moi à vivre
Aidez‑moi à parler
Aidez‑moi à respirer
Cela fait déjà longtemps, comment continuer à attendre
Pourquoi restez‑vous assis, silencieux, pourquoi dormez‑vous ?

Aidez‑moi à vivre
Aidez‑moi à parler
Aidez‑moi à respirer
Que voit‑on à part les bombes, les balles et le feu
Pourquoi frère et soeur, vous réjouir d'être mendiants.


Haut de page
trait


Hãy yêu nhau đi

Hãy yêu nhau đi khi rừng thay lá
Hãy yêu nhau đi, giòng nước đã trôi xa
Nước trôi qua tim rong đầy trí nhớ
Ngày mãi mong chờ, ngày sẽ thiên thu

Hãy ru nhau trên những lời gió mới
Hãy yêu nhau cho gạch đá có tin vui
Hãy kêu tên nhau trên ghềnh dưới bãi
Dù mai nơi này người có xa người

Hãy yêu nhau đi quên ngày u tối
Dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới
Mặt đất đã cho ta những ngày vui với
Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời

Hãy yêu nhau đi bên đời nguy khốn
Hãy yêu nhau đi bù đắp cho trăm năm
Hãy yêu nhau đi cho ngày quên tháng
Dù đêm súng đạn
Dù sáng mưa bom

Hãy trao cho nhau muôn ngàn yêu dấu
Hãy trao cho nhau hạnh phúc lẫn thương đau
Trái tim cho ta nơi về nương náu
Được quên rất nhiều ngày tháng tiêu điều

Aimons-nous

Aimons-nous quand la forêt change de feuillage
Aimons-nous, le cours d'eau est déjà parti bien loin
L'eau traversant le coeur, les algues remplissant la mémoire
Le jour tant attendu, ce jour-là sera immortel

Aimons-nous sur les paroles du vent nouveau
Aimons-nous, les briques et les pierres ont la bonne nouvelle
Appelons-nous par le nom sur les rochers ou sur la plage
Même si demain, on devra se quitter ici.

Aimons-nous pour oublier les jours sombres
Même si demain nous devrons quitter ce monde
La terre nous a donné de nouveaux jours joyeux
Regardons le visage de l'homme une dernière fois dans sa vie

Aimons-nous à la marge de cette vie misérable
Aimons-nous pour compenser les centaines d'années
Aimons-nous pour que les jours oublient les mois
Même si les balles sifflent la nuit,
et les pluies de bombes arrosent le matin.

Offrons-nous un océan d'amour
Offrons-nous le bonheur et le malheur
Le coeur nous donnera un lieu de repos pour le retour
Pour oublier tous ces jours désolés.

Haut de page

trait


Lại gần với nhau

Lại gần, gần lại với nhau
Ngồi gần nhau hơn
Ngồi kề bên nhau
Đừng bỏ tôi đi
Hai mươi năm rồi
Còn gì cho anh
Còn gì cho tôi
Còn gì cho em
Không còn gì
Không còn gì
Còn lại chiến tranh

Đêm Sông Hương nhung nhớ
Ngày Cửu Long mơ
Mơ thấy gì
Mơ một ngày Hồng Hà góp Hội Trùng Dương


Đây quê hương trông ngóng
Và mẹ chờ mong
Mong những gì
Mong tìm lại một ngày giấc ngủ bình yên

Lại gần, gần lại với nhau
Ngồi gần nhau hơn
Ngồi kề bên nhau
Từng hàng thương đau
Trên cây u sầu
Hạt rụng cho anh
Để lại cho em
Từ ngày mang tên
Sao còn buồn
Sao thù hằn
Tủi hờn đất đen

Gọi thầm gọi thầm với nhau
Gọi bằng tên anh
Gọi bằng tên em
Mặt trời quê hương
Soi chung da mình
Lại gần đi anh
Lại gần đi em
Lại gần nhau thêm
Không còn gì
Không còn gì
Còn lại trái tim

Hai mươi năm chinh chiến
Mẹ ngủ không yên
Quanh chúng mình
Ôi từng ngày tuổi này máu lạnh trong xương

Hai mươi năm tôi lớn
Thù hận vai mang
Chưa có lần
Chưa một lần tìm được giấc ngủ bình yên

Gọi thầm gọi thầm với nhau
Gọi bằng tên anh
Gọi bằng tên em
Thù hận xin quên
Đây quê hương mình
Còn gì đâu anh
Còn gì đâu em
Tuổi nhỏ cô đơn
Thôi đừng buồn
Thôi đừng buồn
Tủi lòng núi sông

Approchons-nous

Approche, approchons-nous !
Asseyons-nous plus près les uns des autres
Côte à côte !
Ne m'abandonnez pas !
Ça fait déjà vingt ans
Que reste-il à vous offrir ?
Que reste-il à m'offrir ?
Que reste-il à t'offrir ?
Il ne reste plus rien
Plus rien
Rien que la guerre.

La nuit, la Rivière des Parfums a la nostalgie
Le jour, le Mékong fait des rêves
De quoi rêve-t-il ?
Qu'un jour le Fleuve Rouge les rejoigne pour fêter les eaux de l'océan

Ici le pays s'impatiente
La mère attend
Qu'attend-elle ?
Retrouver un jour le sommeil paisible

Approche, approchons-nous !
Asseyons-nous plus près les uns des autres
Côte à côte !
Des rangées de souffrances
Suspendues aux arbres sinistrés,
D'où me tombent les graines
Que je t'ai transmises,
Depuis que tu portes ton nom.
Pourquoi toujours cette désolation ?
Pourquoi cette haine
Qui rend cette terre noire affligée ?

Murmure, murmurons ensemble !
Murmurer le nom du frère
Murmurer le nom de la soeur
Le soleil du pays
Éclaire communément notre peau
Approchez-vous,
Approche-toi,
Approchons-nous !
Il ne reste plus rien
Plus rien
Rien que ce coeur

Vingt ans de guerre
La mère n'a pu dormir tranquille
Autour de nous
Jour après jour, à cet âge le sang refroidit dans les os.

Vingt ans, j'ai grandi
Les épaules chargées de haine.
Pas une fois
Pas une seule fois je n'ai pu trouver un sommeil paisible.

Murmure, murmurons ensemble !
Murmurer le nom du frère
Murmurer le nom de la soeur
Oublier cette haine
Ici dans notre pays
Que reste il, mon frère
Que reste il, ma soeur
La solitude de l'enfance
Sois pas triste,
Sois pas triste,
Pour ne pas accabler les monts et les eaux.

Haut de page

trait


Lời buồn thánh

Chiều chủ nhật buồn
Nằm trong căn gác đìu hiu
Ôi tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Trời mưa trời mưa không dứt
Ô hay mình vẫn cô liêu

Chiều chủ nhật buồn
Nằm trong căn gác đìu hiu
Nghe tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Bạn bè rời xa chăn chiếu
Bơ vơ còn đến bao giờ

Chiều chủ nhật buồn
Nằm trong căn gác đìu hiu
Tôi xin năm ngón tay em thiên thần
Trên vùng ăn năn
Qua cơn hờn giỗi
Tôi xin năm ngón tay em đưa vào cô đơn

Chiều chủ nhật buồn
Lặng nghe gió đi về
Chiều chủ nhật buồn
Lặng nghe gió đi về

La sainte parole triste

Un après-midi de dimanche ennuyeux
Allongé sur une mezzanine désolée
Hélas le chant livide d'un après-midi
Il pleut, il pleut sans cesse
Tiens, on est toujours seul

Un après-midi de dimanche ennuyeux
Allongé sur une mezzanine désolée
Écouter le chant livide d'une après-midi
Les amis ont quitté nattes et couvertures
Seul jusqu'à quand

Un après-midi de dimanche ennuyeux
Allongé sur une mezzanine désolée
Je demande tes cinq doigts d'ange
Au pays des remords
Après la bouderie
Je demande tes cinq doigts pour accompagner la solitude

Un après-midi de dimanche ennuyeux
Écouter le vent qui revient
Un après-midi de dimanche ennuyeux
Écouter le vent qui revient

Haut de page


trait
Sommaire de la rubrique
suite