Đại bác ru đêm
Đại bác đêm đêm dội về thành phố
Người phu quét đường dừng chổi đứng nghe
Đại bác qua đây đánh thức mẹ dậy
Đại bác qua đây con thơ buồn tủi
Nửa đêm sáng chói hỏa châu trên núi
Đại bác đêm đêm dội về thành phố
Người phu quét đường dừng chổi đứng nghe
Từng chuyến bay đêm con thơ giật mình
Hầm trú tan hoang ôi da thịt vàng
Từng đêm chong sáng là mắt quê hương
Hàng vạn tấn bom trút xuống đầu làng
Hàng vạn tấn bom trút xuống ruộng đồng
Cửa nhà Việt Nam cháy đỏ cuối thôn
Hàng vạn chuyến xe, claymore lựu đạn
Hàng vạn chuyến xe mang vô thị thành
Từng vùng thịt xương có mẹ có em
Đại bác đêm đêm dội về thành phố
Người phu quét đường dừng chổi đứng nghe
Đại bác đêm đêm tương lai rụng vàng
đại bác như kinh không mang lời nguyện
Trẻ thơ quên sống từng đêm nghe ngóng
Đại bác đêm đêm dội về thành phố
Người phu quét đường dừng chổi đứng nghe
Đại bác đêm đêm ru da thịt vàng
Đại bác nghe quen như câu dạo buồn
Trẻ con chưa lớn để thấy quê hương
Les canons qui bercent la nuit
Les tirs de canon, nuit après nuit, grondent en direction de la ville
Le balayeur s'arrête pour écouter
Les tirs de canon qui passent, réveillent la mère
Les tirs de canon qui passent, les enfants sont malheureux
La nuit éblouie par les fusées éclairantes sur la colline
Les tirs de canon, nuit après nuit, grondent en direction de la ville
Le balayeur s'arrête pour écouter
Les vols de nuit réveillent les nourrissons
Les refuges détruits, oh les os et la peau jaune
La nuit éclairée comme les yeux du pays
Des milliers de tonnes de bombes déversées sur les villages
Des milliers de tonnes de bombes déversées sur les rizières
Les maisons vietnamiennes s'enflamment au fond du hameau
Des milliers de voitures chargées de claymore et de grenades
Des milliers de voitures amenées en ville
De tas d'os et de chair, de la mère et du frère
Les tirs de canon, nuit après nuit grondent en direction de la ville
Le balayeur s'arrête pour écouter
Les tirs de canon, nuit après nuit, l'avenir jauni tombe
Les tirs de canon sont comme les soutras sans prières
Les enfants oublient de vivre, et attendent nuit après nuit
Les tirs de canon, nuit après nuit, grondent en direction de la ville
Le balayeur s'arrête pour écouter
Les tirs de canon, nuit après nuit, bercent la chair et la peau jaune
Les tirs habituels de canon comme une triste tirade
Les enfants n'ont pas encore grandi pour voir le pays
Để gió cuốn đi
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi
Để gió cuốn đi
Gió cuốn đi cho mây qua giòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
Ôi trái tim đang bay theo thời gian
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian
Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
Để ngậm ngùi theo lá bay
Rồi nước cuốn trôi
Rồi nước cuốn trôi
Hãy nghiêng đời xuống nhìn suốt một mối tình
Chỉ lặng nhìn không nói năng
Để buốt trái tim
Để buốt trái tim
Trong trái tim con chim đau nằm yên
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
Một sớm mai chim bay đi triền miên
Và tiếng hót tan trong trời gió lên
Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
Còn cuộc đời ta cứ vui
Dù vắng bóng ai
Dù vắng bóng ai
Pour que le vent l'emporte
Vivre dans la vie, il faut avoir un coeur
Sais-tu, pour quoi faire ?
Pour que le vent l'emporte
Pour que le vent l'emporte
Le vent l'emporte pour que les nuages traversent le fleuve
Le jour vient de se lever ou c'est la nuit immense qui tombe
Oh le coeur s'envole avec le temps
Pour devenir une ombre qui répand des mensonges
Quand la nuit tombe, il faut un éclat de rire
Pour s'apitoyer avec les feuilles qui voltigent
Puis le courant les emporte
Puis le courant les emporte
Penchons notre vie pour tout regarder un amour
Regarder simplement sans mot dire
Pour que le coeur ressente la douleur
Pour que le coeur ressente la douleur
Dans le coeur, l'oiseau souffrant se blottit
Dans son long sommeil qui emporte sa profonde blessure
Un beau matin l'oiseau s'envole pour toujours
Et le chant se fond dans le vent qui s'élève
Faut aimer le jour qui arrive, même trop fatigué par le destin d'une vie
Tant que la vie existe soyons joyeux
Même en l'absence de quelqu'un
Même en l'absence de quelqu'un
Đêm bây giờ đêm mai
Ôi đêm dài và cơn bão rớt
Trên giải đất quê hương khô cằn
Ôi bom đạn cày trên những xác
Trên đồng lúa hôm nay bỏ hoang
Ôi da vàng Việt Nam vỡ nát
Xương thịt đó thiêng liêng vô cùng
Đêm bây giờ đêm quá hư vô
Ôi con người mang trái tim khô
Đêm bây giờ thắp sáng âu lo
Hai mươi năm buồn vui hững hờ
Đêm thôi dài cho mai này
người Việt hái lúa ngoài đồng chín
Đêm no lành đêm thanh bình
Người Việt thấy tương lai rất gần
Đêm vui mừng đêm tưng bừng
Người Việt hát cuối làng đầu phố
Đêm xa lạ đêm chói lòa
Người Việt sống như chưa bao giờ
Ôi đêm dài hỏa châu đốt sáng
Cho giòng máu trong con phai mầu
Ôi đêm dài Việt Nam buốt cóng
Xin cầm lấy con tim của nhau
Ôi da vàng Việt Nam cháy nóng
Đêm mở mắt nghe đêm kêu gào
Đêm bây giờ dã thú lang thang
Đêm bây giờ ma quái đi hoang
Đêm hãi hùng đêm tối mênh mông
Hai mươi năm là đêm không cùng
Đêm mai nầy trời im tiếng súng
Cho mẹ hát ca dao trên đồng
Đêm mai nầy hỏa châu hết sáng
Cho mẹ thấy tương lai đàn con
Đêm huy hoàng trời mưa trút xuống
Ôi từ đó nghe như thiên đàng
Đêm mai nầy phố xá thênh thang
Quê hương đầy bóng dáng anh em
Đêm yên lành trong mắt trong tim
Khóc bên nhau bằng đêm vui mừng
La nuit d'aujourd'hui la nuit de demain
Que la nuit est longue avec la tempête
Sur cette terre desséchée du pays
Que de bombes qui labourent les cadavres
Dans les rizières aujourd'hui abandonnées
Oh la peau jaune des Vietnamiens explosée
Ces squelettes et cette chair sont très sacrés
La nuit maintenant est plus que le néant
Que de gens qui n'ont qu'un coeur sec
La nuit maintenant allume les soucis
Vingt ans de joie et de tristesse dans l'indifférence
La nuit arrête d'être longue pour que demain
Les Vietnamiens récoltent le riz mûr dans les rizières
La nuit douce et sans faim, la nuit de paix
Les Vietnamiens voient l'avenir très proche
La nuit joyeuse, la nuit animée
Les Vietnamiens chantent au fond des villages, au bout des rues
La nuit étrange, la nuit éblouissante
Les Vietnamiens vivent comme jamais ils n'ont vécu
Que la nuit est longue, des fusées éclairantes s'illuminent
Décolorant ainsi le sang de l'enfant
Que la nuit est longue, le Vietnam saisi par le froid
Prenons mutuellement notre coeur, s'il vous plaît
Que de peaux jaunes brûlées
La nuit ouvre ses yeux et l'entend crier
La nuit maintenant, les bêtes sauvages flânent
La nuit maintenant, fantômes et esprits vagabondent
La nuit de peur, la nuit noire immense
Vingt ans, c'est la nuit sans fin
La nuit de demain, les fusils se tairont
Pour que la mère puisse chanter des chansons populaires dans les rizières
La nuit de demain, les fusées éclairantes ne brilleront plus
Pour que la mère voie l'avenir de ses enfants
La nuit glorieuse, les pluies tomberont en averse
Depuis lors, il semble qu'on entend le paradis
La nuit de demain, les rues immenses
Le pays rempli de silhouettes et d'ombres des frères et soeurs
La nuit douce dans les yeux et dans le coeur
Pleurer ensemble avec la nuit de joie
Đi tìm quê hương
Người nô lệ da vàng ngủ quên
Ngủ quên trong căn nhà nhỏ
Đèn thắp thì mờ
Ngủ quên, quên đã bao năm
Ngủ quên không thấy quê hương
Bao giờ đập tan gông cùm
Xiềng xích vô hình trói buộc dân ta
Bao giờ đập tan gông cùm
Xiềng xích vô hình trói buộc tự do
Người nô lệ da vàng bước đi
Bước đi, đi về đầu non
Người nô lệ da vàng bước đi
Bước đi, đi về biển xanh
Đi khâu vá con sông
Việt Nam hai mươi năm liền
Thịt xương phơi trên đôi miền
Đi cho thấy quê hương
Người nô lệ da vàng ngồi yên
Ngồi yên trong căn nhà nhỏ
Đèn thắp thì mờ
Ngồi yên quên nước quên non,
Ngồi yên xin áo xin cơm
Bao giờ đập tan gông cùm
Xiềng xích vô hình trói buộc đôi chân
Bao giờ đập tan gông cùm
Xiềng xích vô hình trói buộc hờn căm
Người nô lệ da vàng bước đi
Bước đi, đi về ruộng nương
Người nô lệ da vàng bước đi
Bước đi, đi về đồi hoang
Đi nói với anh em
Đòi cho quê hương thanh bình
Dựng xây tương lai Tiên Rồng
Đi cho thấy quê hương
Đi cho thấy quê hương
Đi cho thấy quê hương
À la recherche de son pays
L'esclave à peau jaune dort et oublie
Dort et oublie dans une petite maison
La lampe éclaire de sa lumière blafarde
Il dort et oublie depuis combien d'années
Il dort et oublie sans voir le pays
Quand détruira-t-on complètement les cangues
Les chaînes invisibles qui ligotent notre peuple
Quand détruira-t-on complètement les cangues
Les chaînes invisibles qui ligotent la liberté
L'esclave à peau jaune s'en va
Il s'en va vers la montagne
L'esclave à peau jaune s'en va
Il s'en va, il retourne à la mer bleue
Il s'en va raccommoder le fleuve
Vingt ans sans arrêt au Vietnam
La chair et les os exposés du Nord au Sud
S'en aller pour voir la patrie
L'esclave à peau jaune reste tranquillement assis
Tranquillement assis dans une petite maison
La lampe éclaire de sa lumière blafarde
Tranquillement assis en oubliant les monts et les eaux
Tranquillement assis en quémandant habits et nourriture
Quand détruira-t-on complètement les cangues
Les chaînes invisibles qui ligotent les deux pieds
Quand détruira-t-on complètement les cangues
Les chaînes invisibles qui ligotent la haine
L'esclave à peau jaune s'en va
Il s'en va vers les rizières
L'esclave à peau jaune s'en va
Il s'en va retourner à la colline abandonnée
S'en aller pour dire aux frères
Exiger un pays en paix
Construire l'avenir de dragon et de fée [1]
S'en aller pour voir le pays
S'en aller pour voir le pays
S'en aller pour voir le pays
Đóa hoa vô thường
Tìm em tôi tìm mình hạc xương mai
Tìm trên non ngàn
Một cành hoa khôi
Nụ cười mong manh
Một hồn yếu đuối
Một bờ môi thơm
Một hồn giấy mới
Tìm em tôi tìm
Nhủ lòng tôi ơi
Tìm đêm chưa từng
Tìm ngày tinh khôi
Tìm chim trong đàn
Ngậm hạt sương bay
Tìm lại trên sông những dấu hài
Tìm em xa gần đất trời rộn ràng
Tìm trong sương hồng
Trong chiều bạc mệnh
Trăng tàn nguyệt tận
Chưa từng tuyệt vọng đâu em
Tìm trong vô thường
Có đôi dòng kinh sấm bay rền vang
Bỗng tôi thấy em dưới chân cội nguồn
Tôi mời em về
Đêm gội mưa trong
Em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm
Trong vườn mưa tạnh
Tiếng nhạc hân hoan
Trăng vàng khai hội
Một đoá hoa quỳnh
Từ nay tôi đã có người
Có em đi đứng bên đời líu lo
Từ nay tôi đã có tình
Có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa
Từ em tôi đã đắp bồi
Có tôi trong dáng em ngồi trước sân
Mùa đông cho em nỗi buồn
Chiều em ra đứng hát kinh đầu sông
Tàn đông con nước kéo lên
Chút tình mới chớm đã viễn thanh
Từ nay anh đã có nàng
Biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca
Mùa xuân trên những mái nhà
Có con chim hót tên là ái ân
Sen hồng một nụ
Em ngồi một thuở
Một thuở yêu nhau
Có vui cùng sầu
Từ rạng đông cao
Đến đêm ngọt ngào
Sen hồng một độ
Em hồng một thuở xuân xanh
Sen buồn một mình
Em buồn đến trọn mối tình
Một chiều em đứng cuối sông
Gió mùa thu rất ân cần
Chở lời kinh đến núi non
Những lời tình em trối trăn
Một thời yêu dấu đã qua
Gót hồng em muốn quay về
Dù trần gian có xót xa
Cũng đành về với quê nhà
Từ đó trong vườn khuya
Ôi áo xưa em là
Một chút mây phù du
Đã thoáng qua đời ta
Từ đó trong hồn ta
Ôi tiếng chuông não nề
Ngựa hí vang rừng xa
Vọng suốt đất trời kia
Từ đó ta ngồi mê
Để thấy trên đường xa
Một chuyến xe tựa như
Vừa đến nơi chia lìa
Từ đó ta nằm đau
Ôi núi cũng như đèo
Một chút vô thường theo
Từng phút cao giờ sâu
Từ đó hoa là em
Một sớm kia rất hồng
Nở hết trong hoàng hôn
Đợi gió vô thường lên
Từ đó em là sương
Rụng mát trong bình minh
Từ đó ta là đêm
Nở đoá hoa vô thường
La fleur de l'impermanence
Je te cherche, je cherche le corps svelte, le squelette de branches d'abricotier
Chercher à la montagne
Une branche de la reine de beauté
Le rire fragile
Une âme faible
Des lèvres parfumées
Une âme vierge
Je te cherche
Je cherche à me convaincre
Chercher la nuit comme jamais auparavant
Chercher toute la journée
Chercher l'oiseau dans son vol
Une goutte de rosée au bec
Chercher sur le fleuve les traces de chaussures
Je te cherche ci-près, ci-loin, la terre et le ciel tumultueux
Chercher dans la rosée rose
Dans l'après-midi fatal
La lune touche à sa fin
Je n'ai jamais désespéré, tu sais
Chercher dans l'impermanence
Où se trouvent des lignes de prières
Le tonnerre s'envole et résonne
Subitement je te vois au pied des racines
Je t'invite à rentrer
La nuit se rince avec de la pluie claire
Tu t'assois vers les quatre directions
Le parfum pénétrant du bois d'aigle embaume
Dans le jardin la pluie s'est arrêtée, la musique joyeuse
La lune dorée inaugure les fêtes, une fleur de quynh
Désormais j'ai quelqu'un
Je t'ai à mes côtés pour gazouiller dans la vie
Désormais j'ai l'amour
Je t'ai, chère amie illustre pour me parler
À partir de toi j'ai cultivé,
J'existe dans ta façon de t'asseoir dans la cour
L'hiver te donne de la tristesse
L'après-midi, tu vas chanter des prières au bout du fleuve
Les eaux montent en fin d'hiver
L'amour qui vient d'éclore ....n'est plus qu'un son lointain
Désormais j'ai quelqu'un
Reconnaître aux monts et aux eaux d'avoir répondu au chant
Sur le toit des maisons au printemps
L'oiseau qui chante s'appelle Amour
Un bouton de lotus rose
Toi assise à une époque
Une époque où on s'aimait
De la joie et de la tristesse
Depuis l'aurore là-haut
Jusqu'à la nuit tendre
Le lotus est rose pour une période
Tu es jeune pour une époque
Le lotus s'attriste tout seul
Tu t'attristes pour accomplir ton amour
Une après-midi tu restes debout au bout du fleuve
Prévenant, le vent d'automne
Transporte la prière aux monts et aux eaux
Les mots d'amour de tes dernières volontés
Une saison d'amour est passée
Ton talon rose voulait retourner
Même si la vie d'ici-bas est éprouvante
Se résigner à revenir chez soi
Depuis lors, dans le jardin nocturne
Tu repasses les vieilles tuniques
Un peu de nuages illusoires
Ont traversé ma vie
Depuis lors, dans mon âme
Retentit la cloche déchirante
Le hennissement du cheval résonne dans la forêt lointaine
Et parvient au ciel et à la terre
Depuis lors, je me passionne
Pour voir sur les routes lointaines
Une voiture qui semble
Arriver au lieu de séparation
Depuis lors, je reste alité et souffrant
Montagne ou col c'est pareil
Un peu d'impermanence qui suit
Chaque instant sensé
Depuis lors, la fleur c'est toi
Un beau matin bien rose
Éclose complètement au coucher du soleil
Et attend que le vent de l'impermanence se lève
Depuis lors, tu es la rosée
Qui tombe en rafraîchissant l'aurore
Depuis lors, je suis la nuit
La fleur de l'impermanence s'ouvre
Đợi có một ngày
Đợi chờ yêu thương trên cây thánh giá
Đợi xóa sân si dưới bóng bồ đề
Đợi con kên kên bên cành nhỏ lệ
Đợi có tiếng cười trong nỗi lo
Đợi làm đôi chân đi quanh thế giới
Để thấy con tim thế giới hẹp hòi
Đợi nghe lương tâm con người trở lại
Đợi đã héo mòn những sớm mai
Bao nhiêu năm chờ đợi oán thù là khí giới
Trong con tim lời nói yêu thương mất rồi
Bao nhiêu năm mịt mùng dấu đạn bom chưa dứt
Trên quê hương dần khuất những anh hùng
Giọt lệ gian nan cho ta khóc với
Đợi thấy anh em dưới ánh mặt trời
Dành trong bao la con đường thật nhỏ
Đợi sẽ có ngày em bước qua
Đợi từ đau thương quê hương sẽ lớn
Đợi máu anh em chớm những nụ hồng
Đợi cây lên xanh trên rừng hoạn nạn
Đợi thấy những đường không cách ngăn
Attendre qu'un jour
Attendre l'amour sur une croix
Attendre que la colère s'efface à l'ombre du figuier sacré
Attendre le vautour à côté d'une branche en larmes
Attendre que le rire arrive dans l'angoisse
Attendre de devenir les deux pieds qui feront le tour du monde
Pour voir le coeur petit de ce monde
Attendre voir que la conscience de l'homme revienne
Des matins flétris à force d'attendre
Des années à attendre, la haine étant l'arme
Le coeur a perdu ses paroles d'amour
Des années ténébreuses, les traces des bombes
et des balles ne sont pas effacées
Du pays, des héros disparaissent peu à peu
Les larmes malheureuses, permettez-moi de pleurer avec
Attendre voir les frères sous les rayons du soleil
Garder dans l'immensité une petite route
Pour attendre qu'un jour tu la traverses
Attendre que des souffrances le pays va grandir
Attendre qu'un bouton de rose sorte du sang des frères
Attendre que l'arbre repousse dans la forêt infortune
Attendre de voir que les routes ne séparent pas
Đôi mắt nào mở ra
Đôi mắt nào mở ra trên cao
Nhìn Việt Nam sống lại ngày đầu
Đôi mắt nào mở ra cho nhau
Nhìn hồn phai những vết thương đau
Đôi mắt nào mở ra trông theo
Từng niềm vui mắt người thấy lại
Đôi mắt nào mở ra hôm nay
Nhìn rừng khô lên những mầm tươi
Đôi mắt nào mở ra hôm nay
Để nhìn thấy nắng và loài người
Đôi mắt nào mở ra cho nhau
Nhìn đạn bom vũ khí im hơi
Đôi mắt nào mở ra trong tôi
Để nhìn theo nhịp mừng máu chẩy
Đôi mắt nào mở ra trên vai
Nhìn bàn tay tìm hướng tương lai
Tìm lại đôi tay cho mẹ về thăm lúa
Họp chợ đêm nay cho chị gánh em gồng
Tìm lại con đê cho một bầy em bé
Tìm hàng tre xanh cho làng mạc miền quê
Tìm lại thanh xuân cho chị hồng đôi má
Tìm lại đôi vai em về gánh xuân nồng
Tìm lại thơ ngây cho một bầy em bé
Tìm lại đôi chân cho người lính trở về
Tìm lại con trăng cho cuộc tình mới chớm
Giọng hò đong đưa đêm đập lúa bên làng
Tìm bờ ao trong cho một đàn con gái
Ngồi giặt ban mai treo giọng cười đầu cây
Tìm đường ta đi không đạn mìn theo dấu
Tìm lại trên sông xuôi ngược những ghe thuyền
Tìm lại xôn xao đêm ngập đèn phố lớn
Tìm buồng cau cao đeo giọt nắng buổi chiều
Quels yeux s'ouvrent
Quels yeux s'ouvrent là-haut
Pour regarder le Vietnam revivre son premier jour
Quels yeux s'ouvrent l'un pour l'autre
Regarder passer les marques de blessure dans l'âme
Quels yeux s'ouvrent
Pour regarder la joie des retrouvailles
Quels yeux s'ouvrent aujourd'hui
Pour regarder pousser les germes dans la forêt séchée
Quels yeux s'ouvrent aujourd'hui
Pour regarder la lumière pénétrer l'humanité
Quels yeux s'ouvrent l'un pour l'autre
Regarder se taire les bombes et cesser les armes
Quels yeux s'ouvrent en moi
Pour regarder le rythme joyeux du sang qui coule
Quels yeux s'ouvrent sur l'épaule
Regarder la main chercher l'avenir
Retrouver les mains pour la mère qui revient examiner le riz
Qu'au marché ce soir, les soeurs s'affairent avec leur palanche
Retrouver la digue pour une bande de gamins
Chercher la haie de bambous verts pour la campagne
Retrouver la jeunesse pour faire rougir la grande soeur
Retrouver les épaules pour que la petite soeur puisses porter le printemps chaleureux
Retrouver l'innocence pour une bande d'enfants
Retrouver les jambes pour le soldat qui revient
Retrouver la lune pour ce jeune amour
Le chant qui berce, la nuit on décortique le riz au village
Chercher les berges de la mare aux eaux claires pour les jeunes filles
Qui lessivent le matin en suspendant leur rire dans les arbres
Chercher nos routes non traquées par les mines et les balles
Retrouver sur la rivière les pirogues qui vont et viennent
Retrouver l'animation des grandes rues éclairées
Chercher le régime de noix d'arec où se suspend une perle de lumière de fin d'après‑midi.
Đồng dao hòa bình
Hai mươi năm nhục nhằn đã qua
Hôm nay thấy mặt trời rực sáng
Trong tim người
Trong tim ta
Trong tim anh
Trong tim những ruộng đồng gội nắng
Hai mươi năm nhục nhằn đã qua
Hôm nay thấy nụ cười rạng chói
Trên môi người
Trên môi ta
Trên môi em
Trên môi những mẹ già
Đường ta đi mênh mông phố xá bao người quen
Bàn chân ta thênh thang những nắm tay reo mừng
Về khắp chốn núi rừng
Về khắp bao thôn làng
Cùng hát xông đất mới
Cho trời vui theo với lòng người
Hai mươi năm hận thù đã qua
Hôm nay thấy mặt người đổi mới
Ta yêu trời
Ta yêu ta
Ta yêu em
Ta yêu nắng hòa bình vừa đến
Hai mươi năm hận thù đã qua
Hôm nay thấy từng giọt nước mắt
Trôi êm đềm
Trong tim cha
Trong tim em
Trong tim bé hiền hòa
Hai mươi năm ngục tù tối đen
Hôm nay nắng lạ lùng rọi ấm
Trên da vàng
Trên da thơm
Trên da em
Trên da những người Việt chờ ngóng
Hai mươi năm ngục tù sẽ quên
Hôm nay chén rượu nồng mừng uống
Cho vui mẹ
Cho vui cha
Cho vui con
Cho vui những vợ chồng
Đường Việt nam hôm nay có bước chân tự do
Người Việt ta hôm nay sống với nhau thật thà
Từ khắp chốn bước về
Ầm tiếng chân vỡ bờ
Cờ đứng lên trong gió
Sóng cờ cao theo với cửa nhà
Hai mươi năm chờ từng phút giây
Hôm nay tiếng hòa bình đã thấy
Trên môi người
Trên môi ta
Trên môi em
Trên môi những người Việt nghèo khốn
Hai mươi năm chờ đợi đã lâu,
Nay sức sống tràn về mạch máu
Nuôi tim mẹ
Nuôi tim cha
Nuôi tim nhau
Nuôi đất nước thật giàu
Chanson de la paix
Fini les vingt ans d'humiliation
Aujourd'hui on voit le soleil radieux
Dans les coeurs,
Dans mon coeur,
Dans ton coeur
Dans le coeur des rizières lavées de lumière
Fini les vingt ans d'humiliation
Aujourd'hui on voit le sourire éclatant
Sur les lèvres,
sur mes lèvres,
Sur tes lèvres
Sur les lèvres de vieilles mères
Les routes immenses que nous prenons
Que des connaissances dans les rues
Nos pas libres, des poignées de mains en délire
Qui arrivent dans toutes les forêts et montagnes
Qui arrivent dans tous les villages
Chantons pour cette nouvelle terre
Que le ciel rejoigne nos coeurs dans l'enthousiasme
Fini les vingt ans de haine
Aujourd'hui on voit le visage des gens qui change
J'aime le ciel
Je m'aime
Je t'aime
J'aime la lumière de la paix qui vient d'arriver
Fini les vingt ans de haine
Aujourd'hui on voit des filets de larmes
Couler doucement
Dans le coeur du père
Dans ton coeur
Dans le coeur d'enfants gentils
Vingt ans de prison ténèbre
Aujourd'hui l'étrange lumière réchauffe
Sur la peau jaune
Sur la peau odorante
Sur ta peau
Sur la peau des Vietnamiens qui attendaient
Seront oubliés les vingt ans de prison
Aujourd'hui, levons joyeusement le verre
À la mère
Au père
À l'enfant
Aux époux
Sur les routes du Vietnam, il y a aujourd'hui des pas libres
Les Vietnamiens vivent aujourd'hui entre eux dans la sincérité
Ils reviennent de partout
Le bruit des pas résonne à en faire exploser les digues
Le drapeau s'élève dans le vent
Faisant des vagues qui montent avec chaque maison
Vingt ans d'attente de minute en minute
Aujourd'hui on entend la paix
Sur les lèvres
Sur mes lèvres
Sur tes lèvres
Sur les lèvres des Vietnamiens malheureux
Cette longue attente de vingt ans
Aujourd'hui la vitalité revient dans les artères
Nourrir le coeur de la mère,
Nourrir le coeur du père,
Nourrir nos coeurs
Nourrir le pays et le rendre prospère.
Đời cho ta thế
Không xa đời và cũng không xa loài người
Không xa ngậm ngùi và cũng không xa nụ cười
Đời cho ta thế cứ hãy cất bước đi mọi nơi
Gặp nhau trong phố xin yêu không nguôi những thân người
Đời cho ta thế cứ hãy sống tới như mọi ai
Mặc giòng sông kia sẽ cuốn đất cát ra biển khơi
Không xa đời và cũng không xa mộ người
Không xa rạng ngời và cũng không xa đoạ đày
Không xa người và cũng không xa mặt trời
Không xa tình đầy và cũng không xa lạc loài
Mùa xuân em hãy khoác áo mới bước đi thảnh thơi
Chờ mùa mưa tới em thu đôi tay khép vai lười
Ngày vui em với đất kia xanh tươi như cỏ cây
Ngày buồn em với hoa kia âu lo trong tàn phai
Không xa tình và cũng không xa thù hận
Không xa nồng nàn và cũng không xa lạnh lùng
Không xa bờ và cũng không xa mịt mù
Không xa cửa nhà và cũng không xa ngục tù
Đời cho ta thế đứng giữa bão tố không buồn vui
Tự nghìn năm xưa bao nhiêu chim muông đã xa bầy
Đời cho ta thế với những sớm tối không đổi thay
Dù tình vu vơ hay yêu thiên thu cũng chìm trôi
Không xa trời và cũng không xa phận người
Không xa một ngày và cũng không xa một đời
La vie nous a ainsi donné
Sans s'éloigner de la vie ni de l'humanité
Sans s'éloigner de l'apitoiement ni du sourire
La vie nous a ainsi donné, prenons la route vers tous les recoins
Se rencontrer dans la rue aimons sans cesse les corps d'humains
La vie nous a ainsi donné, continuons à vivre comme tout le monde
Laissons ce fleuve-là emporter la terre et le sable vers la mer
Sans s'éloigner de la vie ni des tombes
Sans s'éloigner de la splendeur ni des misères
Sans s'éloigner de l'homme ni du soleil
Sans s'éloigner de l'amour ni de la déréliction
Au printemps mets une nouvelle veste pour marcher tranquillement
En attendant la saison des pluies tu retiens tes mains et replies tes épaules paresseuses
Le jour de bonheur, toi et cette terre sont fraîches et vertes comme les plantes
Le jour de malheur, toi et cette fleur se font des soucis dans le dépérissement
Sans s'éloigner de l'amour ni de la haine
Sans s'éloigner du chaleureux ni de l'indifférence
Sans s'éloigner du rivage ni de la nébulosité
Sans s'éloigner de la maison ni de la prison
La vie nous a ainsi donné, ni triste ni joyeux devant la tempête
Depuis des millénaires combien d'oiseaux se sont perdus dans leur vol
La vie nous a ainsi donné avec des matins et soirs sans changement
Que l'amour soit passager ou durable, ça finit par s'immerger
Sans s'éloigner du ciel ni du destin des hommes
Sans s'éloigner un jour ni toute une vie
Sommaire de la rubrique
|
suite
|