Em đi bỏ lại con đường
Bỏ mặc căn nhà bỏ mặc tôi
Bỏ mặc nơi đây bỏ mặc người
Bỏ trăm năm sau ngàn năm nữa
Bỏ mặc tôi là tôi là ai
Em đi bỏ lại con đường
Bờ xa cỏ dại vô thường nhớ em
Ra đi em đi bỏ lại dặm trường
Ngàn dâu cố quạnh muôn trùng nhớ thêm
Bỏ mặc đêm dài bỏ mặc tôi
Bỏ mặc gian nan bỏ mặc người
Bỏ xa xôi yêu và gần gũi
Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui
Bỏ mặc mưa về bỏ chiều phai
Bỏ mặc hư vô bỏ ngậm ngùi
Bỏ đêm chưa qua ngày chưa tới
Bỏ mặc tay buồn không bàn tay
Bỏ mặc vui buồn bỏ mặc ai
Bỏ mặc chăn không bỏ mặc người
Bỏ tôi hoang vu và nhỏ bé
Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi.
Tu t'en vas en abandonnant la route
Abandonner le logement, m'abandonner
Abandonner cet endroit, abandonner cet être
Abandonner les cent ans et mille ans à venir
M'abandonner, qui suis-je
Tu t'en vas en abandonnant la route
Dont les bords lointains occupés par les herbes folles de l'impermanence, tu me manques
T'en aller, tu t'en vas en abandonnant les longues routes
Mille vicissitudes désolées et lointaines augmentent la nostalgie
Abandonner la nuit longue, m'abandonner
Abandonner les difficultés, abandonner l'être
Abandonner le lointain, l'amour et les proches
M'abandonner dans la tristesse au milieu de la gaîté
Abandonner la pluie qui revient, abandonner l'après-midi décoloré
Abandonner le néant, abandonner l'apitoiement
Abandonner la nuit à finir et le jour qui n'est pas encore arrivé
Abandonner la main triste sans la main
Abandonner tristesse et gaîté
Abandonner la couverture solitaire abandonner l'être
M'abandonner dans le désert et ma petitesse
M'abandonner assis dans ma propre vie.
Em đến từ nghìn xưa
Tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì em mang trong mắt
Nỗi yêu đời thiết tha
Tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì trong đôi mắt đó
Có quê hương bạn bè
Em đã đến giữa quê hương
Có những nghìn năm xưa
Hoá thân em bây giờ
Nên tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì em như chim trắng
Giữa trống đồng bước ra
Tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì em như hoa lá
Giữa thiên nhiên hiền hòa.
Tu arrives d'un passé de mille ans
Je te vois toujours
Dans la foule étrangère
Car tu portes dans les yeux
L'amour sincère pour la vie
Je te vois toujours
Dans la foule étrangère
Car dans ces yeux-là
Il y a le pays et les amis
Tu es arrivée au cœur du pays
Qui existe depuis des millénaires
Ton incarnation actuelle
Ainsi je te vois toujours
Dans la foule étrangère
Car tu es comme l'oiseau blanc
Qui sort du tambour de bronze
Je te vois toujours
Dans la foule étrangère
Car tu es comme feuille et fleur
Au milieu de la nature amène.
Sommaire de la rubrique
|
suite
|