I n é d i t s

I n é d i t s




Traductions de chansons de Trịnh Công Sơn (1939-2001)

Traductions de chansons de Trịnh Công Sơn (1939-2001)




Trịnh Công Sơn, poète-baladin-compositeur, nous a quittés un jour de 2001 mais ses œuvres demeurent gravées dans nos cœurs.


Les chansons traduites :




trait


La berceuse de la mère

Assise, la mère berce son enfant, balance le hamac triste, balance le hamac triste
Assise, la mère berce son enfant, les nuages passent au-dessus des tourbillons d'eau, prions qu'il pleuve dru.
Prions qu'il pleuve dru pour que la terre soit molle permettant aux germes de pousser
Assise, la mère berce son enfant, les larmes d'humiliation, l'amertume de la vie.

Assise, la mère berce son enfant, balance le hamac triste, les années passent et l'âge s'amenuise
Elle regarde le pays, entend son enfant s'attrister, les larmes de doléances
Les larmes de doléances l'accompagnent dans la vie et l'humilient pour toujours
Le courant du fleuve emporte vers le ciel cette vie flottante

Assise, la mère berce son enfant, son chant à la dérive
Assise, la mère berce son enfant, berce les nuages à pénétrer dans l'âme
Elle lui enseigne la voix de la patrie
Elle le regarde partir, l'instant du désarroi

Assise, la mère berce son enfant, balance le hamac triste, balance sa vie flottante
Assise, la mère berce son enfant, entend la terre murmurer, c'est la fin de l'exil‚
Assise pendant cent ans comme une statue triste léguée au pays
A un âge solitaire, dans un monde de haine, la guerre et les prisons.

Ca dao mẹ

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn
Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn
Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vươn lên
Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn
Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn
Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân
Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người

Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh
Mẹ ngồi ru con ru mây vào hồn
Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương
Mẹ nhìn con đi phút giây bàng hoàng

Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình
Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong
Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương
Tuổi còn bơ vơ thế giới hằn thù chiến tranh ngục tù.

Haut de page

trait


Cát bụi

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi

Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi

Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày

Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui

Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xóa bỏ không hay

Poussière de sable

Quel grain de poussière pourra métamorphoser ma vie
Pour que demain je puisse m'étirer et grandir
Poussière de sable merveilleuse
Le soleil éclaire une vie de vagabond

Quel grain de poussière pourra métamorphoser ma vie
Que je puisse demain retourner à la poussière de sable
Poussière de sable épuisée
Quel bruit sans fin bat la mesure

Des années à endosser la vie d'un homme
Et soudain, un après-midi les cheveux deviennent blancs comme la chaux
Les feuilles séchées tombent en rafales
Les cent ans d'une vie finissent en un jour

Quel soleil éclaire mon coeur
Pour que l'amour le moule et le réduise en galet
Ému, je couvre le visage
Des journées passées à attendre la bonne nouvelle

Des pans de forêt aux arbres dépouillés de feuillage
Des précipices j'entends se réveiller l'invitation
Une vie de poussière de sable,
Des traces d'encre qui rayent sans le savoir.

Haut de page

trait


Cỏ xót xa đưa

Trên đời người trổ nhánh hoang vu
Trên ngày đi mọc cành lá mù
Những tim đời đập lời hoang phế

Dưới mặt trời ngồi hát hôn mê
Dưới vòng nôi mọc từng nấm mộ
Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa

Người đã đến và người sẽ về bên kia núi
Từng câu nói là từng cánh buồm giong cuối trời
Còn lại tiếng cười khóc giữa đời

Dưới ngọn đèn một bóng chim qua
Giữa đường đi một người đứng gọi
Có biết gì về ngày chưa tới

Những ngày ngồi rủ tóc âm u
Nghe tiền thân về chào tiếng lạ
Những mai hồng ngồi nhớ thiên thu

Le cœur serré l'herbe accompagne

Sur la vie poussent des bourgeons néants
Sur le jour poussent des feuilles aveugles
Les cœurs de la vie au rythme des paroles en ruines

Sous le soleil, chanter assis éperdument
Sous le berceau poussent des tombes
Sous les pieds du jour, le cœur serré, l'herbe accompagne

Il (elle) est venu(e) puis retournera de l'autre côté de la montagne
Chaque parole est une voile déployée à l'horizon
Il en reste des rires et des pleurs de la vie

Sous le lampadaire passe l'ombre d'un oiseau
Au milieu de la route quelqu'un appelle debout
Comment savoir sur les jours à venir

Les jours passés à remuer assis les cheveux obscurs
Entendre sa propre incarnation venir saluer avec des paroles étranges
Des matinées roses à penser à l'éternité

Haut de page

trait


Còn có bao ngày

Đêm ta nằm bóng tối che ngang
Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm
Gọi thì thầm,
Gọi thì thầm,
Gọi thì thầm

Đêm nghe trời như hú như than
Ta nghe đời như có như không
Còn lại mình
Đời bồng bềnh
Đời buồn tênh

Còn đây có bao ngày
Còn ta cứ vui chơi
Rồi mai sẽ ra đi
Dù nhớ thương con người

Còn đây những đêm này
Còn em hãy yêu tôi
Đời đốt nến chia phôi
Dù nhớ thương cũng hoài

Trong cuộc bể dâu
Ôi trăm ngày phố xá cũng trôi theo
Trong hội trần gian
Bao nhiêu ngày yêu dấu cũng không còn

Từng dòng nước mắt
Sẽ nhớ thương cho đời
Từng dòng nước mắt
Sẽ tiếc cho ngày vui
Người người yêu nhau
Đã mất nhau trong đời
Một ngày tăm tối
Khép nghìn sớm mai.

Combien de jours reste-il

La nuit je m'allonge, l'obscurité me cache de travers
La nuit je m'allonge et j'entends les cents ans
Qui appellent en murmurant,
En murmurant
En murmurant

La nuit on entend comme si c'était le ciel qui hurle et se plaint
J'entends la vie qui existe, qui n'existe pas
Il ne reste que soi,
Une vie flottante
Une vie ennuyeuse.

Combien de jours reste-t-il ?
Et moi je continue à m'amuser
Et demain je vais partir
Même si je suis attaché à l'être

Il en reste ces nuits-ci
Il me reste toi qui m'aime
La vie brûle ses bougies de séparation
L'attachement, la nostalgie en vain.

Dans cette vie incertaine
Même les rues finissent par s'en aller au bout de cents jours
Dans la fête du monde,
Il ne nous reste aucun des jours tendres

Des flots de larmes
Pour penser à cette vie
Des flots de larmes
Pour regretter les jours joyeux
Ceux qui s'aiment
Se sont perdus dans la vie
Un jour sombre
Pour refermer les mille matins

Haut de page

trait


Cuối cùng cho một tình yêu

Ừ thôi em về
Chiều mưa giông tới
Bây giờ anh vui
Hai bàn tay đói
Bây giờ anh vui
Hai bàn chân mỏi
Thời gian nơi đây
Bây giờ anh vui
Một linh hồn rỗi
Tình yêu xứ này

Một lần yêu thương
Một đời bão nổi
Giã từ giã từ
Chiều mưa giông tới
Em ơi em ơi
Sầu thôi xuống đầy
Làm sao em nhớ
Mưa ngoài sông bay
Lời ca anh nhỏ
Nỗi lòng anh đầy

Sầu thôi xuống đầy
Sầu thôi xuống đầy.

En dernier c'est pour un amour

Bien, tu vas rentrer
Un après-midi d'orage et de pluie arrive
Maintenant que je suis joyeux
Et les deux mains affamées
Maintenant que je suis joyeux
Et les deux pieds fatigués
Le temps d'ici
Maintenant que je suis joyeux
Et une âme dispo
L'amour de cette contrée

Aimer une fois
C'est une vie orageuse
Au-revoir, au-revoir
Un après-midi d'orage et de pluies arrive
Ma bien aimée, bien aimée
La tristesse arrête de remplir en tombant
Comment peux-tu te rappeler
La pluie voltige sur le fleuve
Les paroles de mes chansons gouttent
Les voici mes sentiments intimes

La tristesse arrête de remplir en tombant
La tristesse arrête de remplir en tombant

Haut de page

trait


Sommaire de la rubrique
suite