Gia tài của mẹ
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
Một trăm năm đô hộ giặc tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ, để lại cho con
Gia tài của mẹ, là nước Việt buồn
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
Một trăm năm đô hộ giặc tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ, một rừng xương khô
Gia tài của mẹ, một núi đầy mồ
Dạy cho con tiếng nói thật thà
Mẹ mong con chớ quên màu da
Con chớ quên màu da, nước Việt xưa
Mẹ trông con mau bước về nhà
Mẹ mong con lũ con đường xa
Ôi lũ con cùng cha, quên hận thù
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
Một trăm năm đô hộ giặc tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ, ruộng đồng khô khan
Gia tài của mẹ, nhà cháy từng hàng
Một ngàn năm nô lệ giặc tầu
Một trăm năm đô hộ giặc tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ, một bọn lai căng
Gia tài của mẹ, một lũ bội tình.
L'héritage de la mère
Mille ans d'esclavage chinois
Cent ans de domination française
Vingt ans de guerre civile
L'héritage de la mère légué à ses enfants
Son héritage est un Vietnam triste
Mille ans d'esclavage chinois
Cent ans de domination française
Vingt ans de guerre civile
L'héritage de la mère est une forêt d'os desséchés
Son héritage est une montagne couverte de tombes
Enseigne à ses enfants la parole honnête
Elle espère qu'ils n'oublieront pas la couleur de leur peau
Qu'ils n'oublieront pas la couleur de la peau du Vietnam d'autrefois
Elle attend qu'ils reviennent vite à la maison
Elle attend que ses enfants au loin
Que ceux du même père oublient la haine
Mille ans d'esclavage chinois
Cent ans de domination française
Vingt ans de guerre civile
L'héritage de la mère, des rizières desséchées
L'héritage de la mère, des maisons qui brûlent par milliers
Mille ans d'esclavage chinois
Cent ans de domination française
Vingt ans de guerre civile
L'héritage de la mère est une horde de sang-mêlé
L'héritage de la mère est une bande de traîtres
Gọi tên bốn mùa
Em đứng lên gọi mưa vào hạ
Từng cơn mưa từng cơn mưa
Từng cơn mưa mưa thì thầm dưới chân ngà
Em đứng lên mùa thu tàn tạ
Hàng cây khô cành bơ vơ
Hàng cây đưa em đi về giọt nắng nhấp nhô
Em đứng lên mùa đông nhạt nhòa
Từng đêm mưa từng đêm mưa
Từng đêm mưa mưa lạnh từng ngón sương mù
Em đứng lên mùa xuân vừa mở
Nụ xuân xanh cành thênh thang
Chim về vào ngày tuổi em trên cành bão bùng
Rồi mùa xuân không về
Mùa thu cũng ra đi
Mùa đông vời vợi
Mùa hạ khói mây
Rồi từ nay em gọi
Tình yêu dấu chim bay
Gọi thân hao gầy
Gọi buồn ngất ngây
Ôi tóc em dài đêm thần thoại
Vùng tương lai chợt xa xôi
Tuổi xuân ơi sao lạnh dòng máu trong người
Nghe xót xa hằn lên tuổi trời
Trẻ thơ ơi trẻ thơ ơi
Tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người
Appeler le nom des quatre saisons
Tu te lèves pour appeler les pluies à venir l'été,
Des pluies, des pluies,
Des pluies murmurant sous les pieds d'ivoire.
Tu te lèves et l'automne se termine
Des rangées d'arbres séchés, des branches solitaires,
Des rangées d'arbres te raccompagnent avec des perles
de lumière ondulant.
Tu te lèves et l'hiver s'efface,
Des nuits de pluies, des nuits de pluies,
Des nuits de pluies, des pluies froides par bandes de brouillard
Tu te lèves et le printemps bourgeonne
Les boutons jeunes, les branches déployées,
Les oiseaux reviennent à ton âge suspendu sur les branches
en tempête.
Puis le printemps ne revient pas
L'automne aussi s'en va
L'hiver s'amenuise
L'été en fumée et nuageux
Désormais tu appelles
L'amour, les traces d'oiseaux en vol
Appeler le corps frêle,
Appeler la tristesse enivrée
Oh combien tes cheveux aussi longs que les nuits de légende
L'avenir s'éloigne d'un coup
Jeunesse, pourquoi le sang refroidit-il dans le corps
La douleur imprime sa trace dans l'âge.
Les enfants ! Les enfants !
Triste nouvelle, le jour où la mère vous a donné le lourd sort
d'être des humains
Góp lá mùa xuân
Người phu quét lá bên đường
Quét cả nắng vàng
Quét cả mùa Thu
Rừng Thu phơi những cành khô
Trăng về sau hè
Ngày Thu xanh yếu làn da
Em nằm ốm chờ
Người phu quét lá dưới nguồn
Quét cả gió nồm
Quét cả mùa đông
Đầu sân hoa tím sầu đông
Bèo mang hoa tím về sông
Còn em xanh mướt hồng nhan
Chiều em ra bến cầu kinh
Người phu quét lá bên đường
Quét cả nắng hồng
Quét Hạ buồn tênh
Mầu da em đã nâu hồng
Chân nhuộm phố phường
Em về biển xa
Bàn chân thoát chốn ao tù
Em về đứng chờ
Dưới ngọn tình ca
Mùa Xuân lót lá em nằm
Lót đầy hố hầm
Lót lời đạn bom
Người phu thôi quét bên đường
Quét chỗ em nằm
Quét cả mùa Xuân.
Contribution de feuilles au printemps
Le balayeur balaie les feuilles au bord de rue
Balaie même le soleil doré
Et l'automne avec
La forêt d'automne montre ses branches séchées
La lune revient après l'été
La journée d'automne à la peau pâle
Malade, tu t'alites à attendre
Le balayeur balaie les feuilles à la source
Balaie même le vent du sud
Et l'hiver avec
Au bout de la cour des fleurs mauves de l'hiver triste
Les plantes aquatiques les ramènent à la rivière
Et toi, toujours éblouissante de beauté
Tu vas au quai l'après-midi pour faire des prières
Le balayeur balaie les feuilles au bord de rue
Balaie même le soleil rosé
Et l'été avec, tristesse
Ta peau vire au bronzé
Les pieds teignent les rues et les quartiers
Tu retournes à la mer lointaine
Les pieds libérés des mares emprisonnant
Tu reviens pour attendre debout
Sous la flamme de la chanson d'amour
Le printemps qui étale les feuilles pour ta couche
Étale plein les tranchées
Étale les paroles des balles et des bombes
Le balayeur arrête de balayer le bord de rue
Pour balayer là où tu te couches
Et le printemps avec
Sommaire de la rubrique
|
suite
|