I n é d i t s

I n é d i t s




Traductions de chansons de Trịnh Công Sơn (1939-2001)

Traductions de chansons de Trịnh Công Sơn (1939-2001)




Trịnh Công Sơn, poète-baladin-compositeur, nous a quittés un jour de 2001 mais ses œuvres demeurent gravées dans nos cœurs.


Les chansons traduites :




trait


Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Chọn những bông hoa và những nụ cười
Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy
Để mắt em cười tựa lá bay

Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tôi đợi em về bàn chân quen quá
Thảm lá me vàng lại bước qua

Và như thế tôi sống vui từng ngày
Và như thế tôi đến trong cuộc đời
Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người
Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Để thấy tiếng cười rộn rã bay

Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi
Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời
Tôi chọn nắng đầy, chọn cơn mưa tới
Để lúa reo mừng tựa vẫy tay

Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình
Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
Vì đất nước cần một trái tim

Chaque jour je choisis une joie

Chaque jour je choisis une joie
Choisir des fleurs et des sourires
Je ramasse le vent du ciel pour t'inviter à le garder
Pour que tes yeux rient comme des feuilles qui s'envolent

Chaque jour je choisis la route que je prends
La route vers des frères et soeurs, la route vers des amis
J'attends ton retour, les pieds trop habitués
Traversent le tapis de feuilles jaunes de tamarinier

C'est ainsi que je vis joyeux chaque jour
C'est ainsi que j'arrive dans la vie,
Que j'ai aimé cette vie avec mon coeur

Chaque jour je choisis une joie
Avec des frères pour aller voir les autres
Je choisis cet endroit pour chanter ensemble
Pour voir le rire s'envoler tumultueusement

Chaque jour je ne choisis qu'une fois
Choisir une berceuse pour l'enfant qui arrive doucement à la vie
Je choisis le plein soleil, la pluie qui arrive
Pour que le riz s'en réjouisse comme des mains qui remuent

Chaque jour je choisis de rester assis immobile
De bien regarder le pays, de réfléchir sur moi-même
Je réalise soudain pourquoi je vis
Parce que le pays a besoin d'un coeur

Haut de page
trait


Một buổi sáng mùa xuân

Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé ra đồng
Đạp trái mìn nổ chậm
Xác không còn đôi chân

Một buổi sáng mùa xuân
Ngực đứa bé tan tành
Ngàn hoa đồng cỏ nội
Cúi xuống nhìn con tim

Em thơ ơi chiều nay trường học lại
Trong sân chơi bạn và thầy im lời
Bài học về yêu thương trên giấy mới
Sao hôm nay nét mực đã phai

Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé yên nằm
Bàn tay cầm cỏ dại
Có hoa vàng mong manh

Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé im lìm
Bờ môi dường thầm hỏi
Có thiên đường hay không

Un matin de printemps

Un matin de printemps
Un enfant va à la rizière
Marche sur une mine à retardement
Son cadavre n'a plus de jambes

Un matin de printemps
La poitrine de l'enfant est déchiquetée
Les milliers de fleurs des champs
Se penchent pour regarder son coeur

Pauvre petit ! La classe a repris cet après-midi
Dans la cour les camarades et le maître se taisent
La leçon sur l'amour, sur du papier tout neuf
Pourquoi la couleur de l'encre en est-elle passée aujourd'hui

Un matin de printemps
Un enfant couché sans mouvement
Sa main tient encore une herbe sauvage
Il y a des fleurs d'un jaune fragile

Un matin de printemps
Un enfant sans un mot
Ses lèvres semblent demander
Si le paradis existe


trait


Một cõi đi về

Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về

Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say một đời thật nhẹ ngày qua
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa


Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người

Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa
Từng lời tà dương là lời mộ địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe


Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì

Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn
Để sớm mai đây lại tiếc xuân thì

Un endroit pour rentrer

Cela fait des années à continuer à s'en aller
Aller où en tournant en rond pour fatiguer la vie
Sur nos deux épaules deux disques de lune et de soleil
Éclairant les cent ans un lieu pour le retour

Lesquelles, les paroles d'arbres, celles d'herbes étranges
Un après-midi assis à s'enivrer, une vie bien légère, le jour passe
Le printemps vient de s'achever puis l'été se termine
Un jour de début d'automne on entend le trot d'un cheval qui retourne au lointain

Les nuages cachent la tête, le soleil sur les épaules
Mes deux pieds s'en vont, la rivière demeure
Le démon de l'amour appelle inconsciemment soudain
Je revois apparaître en moi la silhouette d'humain

Entendre la pluie d'ici me fait penser à la pluie d'ailleurs
La pluie s'envole en moi goutte à goutte
Une vie sans limites sans jamais de retrouvailles
Sans connaître son pays natal

La route tourne autour, un circuit délabré
Bordé d'un côté de jeunes herbes, de l'autre de rêves d'antan
Chaque parole du soleil couchant est une parole de tombe
Chaque parole de fleuve et de mer sort du temps des ruisseaux, des ravins

Pendant que je rentre j'ai la nostalgie du départ
Départ pour la haute montagne, pour la haute mer
Les mains d'humains dépourvues de compassion
Un vent de désert souffle sur toutes les années de jeunesse

Ivre aujourd'hui j'embrasse la vie dans mon sommeil tardif
Pour que demain matin je regrette de nouveau la jeunesse

Haut de page

trait


Một ngày như mọi ngày

Một ngày như mọi ngày, em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày, ta nhận lời tình cuối
Một ngày như mọi ngày, đời nhẹ như mây khói
Một ngày như mọi ngày, mang nặng hồn tả tơi

Một ngày như mọi ngày, nhớ mặt trời đầu môi
Một ngày như mọi ngày, đau nặng từng lời nói
Một ngày như mọi ngày, từng mạch đời trăn trối

Một ngày như mọi ngày, đi về một mình tôi

Những sông trôi âm thầm
Đám rong rêu xếp hàng
Những mặt đường nằm câm
Những mặt người buồn tênh

Sóng đong đưa linh hồn
Có mưa quanh chỗ nằm
Mãi một đời về không
Trong chập chùng thác nguồn

Một ngày như mọi ngày, đi về một mình tôi
Một ngày như mọi ngày, quanh đời mình chợt tối
Một ngày như mọi ngày, giọng buồn lên tiếp nối
Một ngày như mọi ngày, xe ngựa về ngủ say


Một ngày như mọi ngày, em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày, xếp vòng tay oan trái
Một ngày như mọi ngày, từng chiều lên hấp hối
Một ngày như mọi ngày, bóng đổ một mình tôi...

Un jour comme tous les jours

Un jour comme tous les jours, elle me rend la vie
Un jour comme tous les jours, j'accepte le dernier amour
Un jour comme tous les jours, la vie légère comme nuages et fumée
Un jour comme tous les jours, pèse en moi l'âme en lambeaux

Un jour comme tous les jours, penser au soleil au bout des lèvres
Un jour comme tous les jours, les paroles une à une me blessent
Un jour comme tous les jours, chaque veine de la vie exprime sa dernière volonté
Un jour comme tous les jours, je suis seul à rentrer

Les fleuves qui coulent discrètement
Les algues se mettent en rangs
Les chaussées de rues muettes
Les visages d'humains bien ennuyeux

Les vagues font tanguer l'âme
La pluie tout autour de sa couche
Une vie à rentrer toujours sans rien
Dans la multitude des sources et cascades

Un jour comme tous les jours, je suis seul à rentrer
Un jour comme tous les jours, autour de soi la nuit survient

Un jour comme tous les jours, la voix triste se renouvelle
Un jour comme tous les jours, la calèche rentre pour s'endormir profondément

Un jour comme tous les jours, elle me rend la vie
Un jour comme tous les jours, on croise les bras contrariés
Un jour comme tous les jours, le soir à l'agonie
Un jour comme tous les jours, l'ombre projetée de moi seul

Haut de page

trait


La saison de la renaissance

Que les feuilles de printemps verdissent les forêts en détresse
Que les pieds se joignent aux infirmités
Que les routes soient tranquilles la nuit
Que le ciel résonne du bruit des moineaux
Et bien des rizières attendent que pousse le nouveau riz qui parfume

Que davantage de mains viennent sous les bras des gens
Qu'un peu de soleil pour éclairer les yeux sans âge
Qu'on se réjouisse de la couleur des tuiles fraîches
Que le pays prenne date des constructions
Et que les matins, les enfants rient debout
Un jour nouveau pour l'avenir

Que le printemps verdoyant se joigne au désespoir
Que les fruits poussent bien pour le peuple peiné
Que les écoles ouvrent leurs cours nuit après nuit
Que les prisons deviennent des parcs
Et qu'on puisse se tenir à côté d'une vie sans haine

Que les hirondelles du printemps chantent toutes les mêmes paroles
Pour que les os et le sang des Vietnamiens aient un moment de renaissance
Que la terre désolée devienne un champ de tubercules
Que les buffles aillent à la rizières pour labourer l'avenir
Que les gens s'activent gaiement dans l'après-midi sur les routes des villages d'antan

Que soient remplies de poissons les pirogues sur les fleuves
Pour que le matin les traversées soient animées
Le pays compense blessure après blessure
Des mains chaleureuses autour d'un amour
Dans les hameaux les mères paysannes se tiennent debout pour regarder dans la nuit les maisons tout éclairées

Que les yeux soient habitués aux lotus, aux boutons de roses
Que les coeurs retrouvent le rythme normal du sang
Qu'on réapprenne les mots de l'amour
Que chacun regarde les yeux de ses frères et soeurs
Qu'on nous donne des jours pour rechercher le bonheur de demain, puis devenir un homme

Mùa phục hồi

Xin cho lá mùa xuân xanh trên rừng hoạn nạn
Xin cho những bàn chân hãy nối trên tật nguyền
Xin cho mặt đường lặng lẽ đêm đêm
Xin cho bầu trời rộn tiếng chim muông
Và còn bao cánh đồng đang chờ lúa mới lên thơm

Xin thêm những bàn tay dưới đôi vai nhiều người
Xin chút nắng về soi trên mắt không còn ngày
Xin vui cùng màu gạch ngói tươi
Quê hương hẹn hò chuyện cất xây
Và xin những sớm mai đàn em thơ đứng cười
Tương lai một ngày thật mới

Xin nối những mùa xuân xanh cho lòng tuyệt vọng
Xin cây trái mọc ngon cho chức dân nhục nhằn
Xin cho trường học mở lớp đêm đêm
Xin cho ngục tù thành những công viên
Và xin cho đứng gần một đời sống không mang thù hận

Xin chim én mùa xuân hãy hát chung một lời
Cho xương máu Việt Nam có phút giây phục hồi
Trên đất ngậm ngùi thành những nương khoai
Trâu ra ruộng đồng cày luống tương lai
Ðường làng xưa có người những chiều gồng gánh yên vui

Xin cho những giòng sông cá nhấp nhô đầy thuyền
Cho những chuyến đò ngang những sớm mai rộn ràng
Quê hương đền bù từng vết thương
Ðôi tay cuộc tình vòng ấm êm
Từ trong những xóm thôn bà mẹ quê đứng nhìn đêm đêm nhà nhà đèn sáng

Xin cho mắt nhìn quen những đóa sen nụ hồng
Xin cho những buồng tim máu đã qua bình thường
Xin cho học lại từng tiếng yêu thương
Xin cho mọi người nhìn mắt anh em
Và xin thêm những ngày tìm hạnh phúc mai đây làm người.
Haut de page

trait


Sommaire de la rubrique
suite